Sau khi người vợ sinh con, đời sống tình dục chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi và thường thì không phải lúc nào cũng theo chiều hướng tốt. Làm thế nào để luôn giữ cảm giác mặn nồng ngay cả vào những thời điểm khó khăn nhất?
Chị Tuyết Ngân, kế toán, 29 tuổi:. Trước khi có mang vợ chồng chúng tôi có một đời sống tình dục tương đối đều đặn và mặn nồng. Từ khi có mang chúng tôi không còn quan hệ thường xuyên nữa, một phần bị tôi quá ọc ạch, một phần vì sợ ảnh hưởng đến em bé. Lâu rồi thành quen và không thấy có nhu cầu nữa. Đặc biệt từ ngày sinh em bé đến giờ đã hơn 6 tháng nhưng chúng tôi chỉ quan hệ với nhau có một hai lần gì đó. Chồng tôi tỏ ra lạnh lùng với tôi, anh ấy không còn âu yếm tôi như trước nữa. Tôi đã giải thích cho anh hiểu là tôi có những lý do rất chính đáng: tôi cần nhiều thời gian để chăm sóc em bé, sau một ngày làm việc cật lực thật sự tôi rất cần được ngủ, tôi đang cho con bú nên phần phụ rất khô và mỗi lần quan hệ đau đớn vô cùng. Giờ đây tôi đâu chỉ là vợ của anh ấy, tôi đã là một người mẹ và nhiệm vụ chính của tôi là chăm con và muôn vàn việc nhà khác nữa. Nói tóm lại tôi không có thời gian, tôi không có hứng thú, tôi thấy rất căng thẳng và thật sự là tôi rất sợ chuyện ân ái. Tôi nghĩ chỉ khi nào em bé lớn hơn, ít nhất là 1 tuổi lúc ấy tôi mới có thể thư giãn được. Tôi biết chồng tôi không thể “nhịn” mãi được. Tôi rất sợ anh ấy sẽ cặp bồ linh tinh nhưng cũng không thể “cố cho xong chuyện” được…
Anh Hoàng Tùng, giảng viên đại học, 32 tuổi: Từ ngày có con cô ấy hình như đã quên mất sự tồn tại của tôi. Có cảm giác như tôi chỉ là người giúp cô ấy trở thành mẹ và …chấm hết. Khi đã có con cô ấy bỏ rơi tôi, tôi thấy mình như người thừa trong nhà. Vợ tôi luôn từ chối ân ái với tôi, lúc nào cũng kêu mệt, kêu buồn ngủ. Tôi đã tham khảo một số gia đình bạn bè nhưng họ vẫn sinh hoạt bình thường sau khi có con. Tôi sẵn sàng chia sẻ việc chăm sóc con cùng vợ nhưng cô ấy không cho tôi làm gì cả. Tôi biết là vợ tôi hay bị đau khi quan hệ nên tôi đã cố gắng nhẹ nhàng hết mức, thậm chí còn sử dụng thêm các loại kem bôi trơn nhưng cô ấy vẫn nhăn nhó kêu đau. Đôi khi Ngân cũng muốn tôi ôm ấp cô ấy một chút nhưng tôi thấy ghét nên quay lưng lại giả vờ ngủ. Ai mà chịu nổi cảnh “kẹo ngon chỉ cho ngửi chứ không cho ăn” bao giờ? Có những lúc buồn quá tôi đã nghĩ đến chuyện đi “giải khuây” ở ngoài, nhưng tôi rất thương Ngân và không muốn làm chuyện khuất tất sau lưng cô ấy. Tôi phải làm gì đây?Phản bội vợ con thì tôi không nỡ nhưng dẫu sao tôi cũng chỉ là một người đàn ông bình thường và tôi biết là mình khó có thể “nhịn” thêm được nữa…
Chuyên gia tâm lý: Tình trạng của anh chị không phải là hiếm, thậm chí khá phổ biến với các cặp vợ chồng trẻ mới sinh con đầu lòng. Những bỡ ngỡ, sự thiếu kinh nghiệm trong việc chăm sóc con làm cho nhiều cặp vợ chồng lo lắng thái quá, lo đến mất ăn, mất ngủ, đặc biệt là người vợ. Trong mắt các bà mẹ thế giới giờ đây chỉ là Bé Yêu. Song chị Ngân cũng đừng quên mất anh Tùng nhé. Chị thật thông thái khi lường trước việc anh ấy có thể đi “giải khuây” ở ngoài. Tôi biết có những người vợ mặc nhiên tự tin rằng chồng chắc chắn phải hiểu, thông cảm với mình và chịu cảnh “cấm vận” đến cả năm trời. Thực tế nhiều khi không suôn sẻ và yên ấm như vậy đâu. Đã có rất nhiều trường hợp người chồng do không chịu nổi tình trạng “bế quan, tỏa cảng” trong suốt thời gian vợ mang bầu và nhiều tháng sau khi vợ sinh con đã tìm đến với những người đàn bà khác. Chắc chắn chị Ngân không bao giờ muốn vì quá chăm con mà đánh mất tình yêu của chồng. Chị hãy cho anh Tùng thấy bé là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc sống của hai người nhưng anh ấy cũng là một phần không thể thiếu trong hạnh phúc của hai mẹ con đặc biệt là của chị. Chị biết không, chị thật may mắn vì có một người chồng tuyệt vời như anh ấy. Vậy đừng “làm khổ” anh ấy nữa. Chị hãy cố gắng sắp xếp việc nhà, nếu các ngày trong tuần chị phải đi làm và chăm bé vất vả thì thứ 7, chủ nhật thử nhờ bà nội, bà ngoại giúp trông bé để có thể dành chút thời gian cho chồng. Chỉ khi có không gian và thời gian riêng dành cho nhau anh chị mới lấy lại được những cảm xúc lãng mạn và dễ gần nhau hơn. Nếu chị có được những giây phút ngọt ngào với chồng nhất định chị sẽ không thấy căng thẳng nữa, dần dần chị sẽ không còn sợ đau hay ngại quan hệ nữa. Tôi tin chắc rằng trong sự đau đớn hiện nay của chị có đến hơn 70% là do yếu tố tâm lý. Chỉ khi nào chị tự “cởi bỏ” được những nỗi lo sợ, ngại ngần của bản thân thì chị mới có thể tận hưởng những niềm hạnh phúc ái ân được. Chị hãy bày cho anh Tùng cách làm cho chị sung sướng và ngược lại chị hãy thử “yêu” anh ấy theo những kiểu khác xem sao. (Có rất nhiều kiểu, nhiều tư thế không truyền thống vẫn có thể mang lại những cảm xúc rất đặc biệt cho cả hai người mà không nhất thiết phải thâm nhập vào “địa phận” của đối phương). Với anh Tùng, tôi mong anh hãy tiếp tục kiên nhẫn với chị Ngân nhé. Đừng quay lưng lại, đừng giả vờ ngủ mỗi khi chị ấy muốn được anh âu yếm. Sự kiên nhẫn cộng với một chút khéo léo của anh chắn sẽ được đền bù xứng đáng. Được “ăn kẹo” hay chỉ được “ngửi kẹo” là hoàn toàn phụ thuộc vào sự kiên trì của anh đấy. Chúc anh chị luôn hạnh phúc, sớm lấy lại phong độ như xưa nhé!
Nhi Anh ghi lại