Tạp chí Mẹ và Bé - Vậy là con sắp được 1 năm rồi đấy! Thời gian trôi qua nhanh thật, mẹ vẫn nhớ rất rõ ngày mẹ chuyển dạ sinh con thật là nhiều cảm xúc lẫn lộn. Một chút lo lắng xen lẫn niềm vui dâng trào. Mẹ kể con nghe nhé!
Tạp chí Mẹ và Bé - Chiêu Nghi của bố ơi! Nhìn con đang say sưa trong vòng tay bố mà bố vẫn còn ngỡ ngàng trong hạnh phúc được làm cha. Chỉ mấy năm trước đây thôi, bố chưa từng nghĩ đến việc có một mái ấm riêng chứ đừng nói đến việc được làm cha. Công việc đầy áp lực và lo toan, những cuộc vui thâu đêm suốt sáng khiến bố như quên đi những giá trị thiêng liêng trong cuộc sống.
Tạp chí Mẹ và Bé - Cho mẹ được gọi con như thế nhé con yêu! Mẹ không dám gọi tên con…Vì con của mẹ khi chào đời đã không may mắn có được cuộc sống như bao đứa trẻ khác. Con hiện hữu trong cõi đời này trong phút giây rồi tan biến. Con chưa kịp khóc, chưa kịp cười, chưa kịp biết đến sự sống xung quanh đây, con đã từ biệt ba mẹ ra đi mãi mãi…
Tạp chí Mẹ và Bé - Khi mẹ cầm cây que thử thai trên tay với 2 vạch màu hồng mà lòng mẹ đã hạnh phúc vô bờ. Thật sung sướng quá con ạ. Đó là cảm giác đầu tiên của mẹ khi biết bố mẹ đã có con trên đời này, một sinh linh bé nhỏ đã được nảy mầm trong bụng mẹ. Mẹ yêu con, yêu con biết nhường nào. Mặc dù mẹ chưa biết và cũng chưa tưởng tượng được hình ảnh của con mẹ như thế nào nhưng cảm giác của mẹ như đang được ở trên thiên đàng, ngắm thiên thần bé nhỏ, và đó cũng là lí do tại sao mẹ muốn đặt tên trang blog này là thiên thần bé nhỏ của mẹ.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chào các bạn! Mình tên là Đinh Lê Thảo Phương. Tên mình hơi dài tí vì mình được lấy cả họ ba và mẹ mà. Ba mình bảo Thảo Phương là cỏ thơm, cái tên giản dị, mộc mạc, trong sáng và đằm thắm. Không chỉ có thế đâu nhé, ý nghĩa tên Phương đúng như lời nhắn nhủ của Mẹ&Bé với các công dân tí hon rằng: trong cuộc sống muốn thành công nhất định phải xác định rõ mục đích và phương hướng hành động.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mẹ gọi con là Bin, cu Bin “heo” đáng yêu và bé bỏng (vì con sinh năm Đinh Hợi). Tên đi học của con là Trí – cái tên ba đã gửi gắm vào đó rất nhiều hi vọng, tin yêu. Mẹ đọc được điều này trong một tác phẩm văn học: “Cái tên quan trọng lắm bởi nó là cái tiếng đẹp đẽ nhất mà người ta sẽ gọi trong suốt cuộc đời một đứa trẻ…
Tạp chí Mẹ và Bé - Hôm nay đúng một tuần ba rời xa 2 mẹ con để vào Nam làm việc, một tuần mà ba đếm từng giây từng phút dài đằng đẵng vì thương nhớ 2 mẹ con. Thời gian trôi chậm quá khi ba không được ở bên con. Vì điều kiện công việc mà ba phải xa con, xa mẹ con. Con trai hãy thông cảm cho ba nhé. Từ khi có con, ba mới thấy là mình đã chọn nhầm nghề, cái nghề cứ phải nay đây mai đó.
Tạp chí Mẹ và Bé - Minh Quân là tên mình đấy các bạn ạ! Đây là tên do bà mình đặt đấy, rất giống tên ba mình. Các bạn biết không, mọi người ai cũng bảo tên Minh Quân là quậy lắm đấy, nhung bà và ba mẹ mình vẫn quyết đặt cho mình vì không cho là quậy mà Minh Quân là một vì vua anh minh sáng suốt,và cũng muốn mình là một vị anh hùng quân tử như cái tên mình vậy, luôn có cách xử trí thông minh thần dũng cho những việc mà mình gặp phải trong cuộc sống sau này.
Tạp chí Mẹ và Bé- Xin chào các bạn! Mình xin tự giới thiệu mình tên là Phạm Hân Hân. Năm nay mình đã được 1,5 tuổi rồi. Khi mình chào đời được 1 tháng thì bố mẹ mình mới quyết định đặt cho mình cái tên đó. Bố mẹ mình bảo sự ra đời của mình là một niềm hân hoan, hạnh phúc của cả gia đình hai bên nội ngoại.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ tên là Dương Phan Đăng Thảo, tớ sinh năm con trâu nên bố tớ bảo đặt tên Thảo nghĩa là cỏ. Ý bố tớ là muốn có thật nhiều “Cỏ non xanh mướt tha hồ trâu ăn”. Còn mẹ tớ thì cho rằng đức tính đáng quý nhất của con người là hiếu thảo với ông bà cha mẹ, nên mẹ muốn Đăng Thảo của mẹ đạt được điều đó.
Tạp chí Mẹ và Bé - Từ ngày mình còn nằm trong bụng mẹ, bà nội đã đặt tên cho mình rồi. Bà bảo vì bà họ Dương nên sau này mình có là con trai hay con gái thì cũng phải mang tên Dương để sau này mình sẽ nhớ đến bà. Trong quá trình mẹ mang thai và sinh mình, bà ngoại cũng đã rất vất vả để chăm sóc hai mẹ con nên ba mẹ đã quyết định đặt tên đầy đủ cho mình là Nguyễn Trần Thùy Dương.
Tạp chí Mẹ và Bé - Đêm qua mẹ cai sữa cho Bông. Thật ra là mẹ muốn cho Bông bú thêm mặc dù sữa mẹ cũng ít lắm rồi nhưng vì tranh thủ mợ Phương đang đưa Nghé về ngoại, nếu cai sữa thì bà cũng có thời gian chăm Bông ăn được mấy hôm nên phải cai ngay. Buổi chiều mẹ Hằng và 2 chị em về để làm phép (thả trứng gà vào gầm giường để Bông nhặt ra rồi cho Bông ăn 1 chút)
Tạp chí Mẹ và Bé - Con yêu, từ một lời nói của con đã làm cho mẹ phải xem xét lại mình, mẹ thấy chạnh lòng vì lời nói của con, nhìn lại thời gian qua thì mẹ mới thấy rằng từ ngày có con thì mẹ trở nên dữ hơn, dễ cau có hơn hay nỗi giận bất thường và rất nghiêm khắc với con khi không cho con ăn kẹo vì sợ con viêm họng, không cho con luôn vòi vĩnh đồ chơi vì mẹ thấy nó quá phí, mẹ phải rầy la khi con không ngoan
Tạp chí Mẹ và Bé - Con trai đi du lịch với ông bà ngoại. Đi với ông bà thì mẹ hoàn toàn yên tâm nhưng không hiểu sao mẹ nhớ con đến kỳ lạ. Có lẽ đây là lần đầu tiên mẹ xa con lâu như vậy (đến… một tuần lận cơ mà!) Buổi tối đầu tiên, nằm trên chiếc giường quen thuộc cứ thấy trống trải khác thường dù nhà mình chỉ thiếu một thành viên bé tí là con.
Tạp chí Mẹ và Bé - Vậy là con sắp được 1 năm rồi đấy! Thời gian trôi qua nhanh thật, mẹ vẫn nhớ rất rõ ngày mẹ chuyển dạ sinh con thật là nhiều cảm xúc lẫn lộn. Một chút lo lắng xen lẫn niềm vui dâng trào. Mẹ kể con nghe nhé!
Tạp chí Mẹ và Bé - Đã quá 10 ngày so với ngày dự sinh mà con vẫn không có tín hiệu gì, vẫn nằm yên vị trong lò sưởi ấm áp của mình. Bố và gia đình lo lắng đưa mẹ xuống viện và lẽ đương nhiên mẹ phải nhập viện ngay vì đã cạn nước ối. Cũng lạ là ngay buổi chiều hôm ấy con đã “bật tín hiệu” đúng 16 giờ 15 phút mẹ có những cơn co đau dữ dội, bác sĩ đã cho mẹ lên bàn chờ sinh. 18h…20h…cứ cách 2 tiếng bác sĩ lại thăm khám tiêm thuốc cho mẹ mà vẫn không thể sinh được con.
Tạp chí Mẹ và Bé - Đêm qua mẹ cai sữa cho Bông. Thật ra là mẹ muốn cho Bông bú thêm mặc dù sữa mẹ cũng ít lắm rồi nhưng vì tranh thủ mợ Phương đang đưa Nghé về ngoại, nếu cai sữa thì bà cũng có thời gian chăm Bông ăn được mấy hôm nên phải cai ngay. Buổi chiều mẹ Hằng và 2 chị em về để làm phép (thả trứng gà vào gầm giường để Bông nhặt ra rồi cho Bông ăn 1 chút).
Tạp chí Mẹ và Bé - Con chỉ mới chào đời được 1 tháng thôi. Lúc mới chào đời con được 3 kg. Bố là người đầu tiên đỡ tay con từ cô y tá đấy. Bố bảo con có gương mặt tròn và lông mày rậm giống bố. Ngày nào bố cũng vẽ lông mày cho con với ước mong con gái của bố sẽ có chân mày cong vút. Con sinh ngày đầu năm nên tuổi dương lịch là tuổi con Hổ, còn tuổi âm là con Trâu.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chào các bạn! chắc các bạn rất thích và rất ấn tượng đoạn quảng cáo “Zin Zin”phải không? Ngay từ còn trong bụng mẹ, tớ đã được bố và mẹ đặt cho cái tên này. Mỗi khi xoa xoa bụng mẹ, bố cứ trò chuyện với Zin Zin, nghe thật dễ thương phải không? Bố tớ nói dù là trai hay gái cái tên biệt danh này vẫn được chọn.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là món quà quý giá mà ông già Noel đã ban tặng cho bố mẹ mình trong đêm ngày 24 rạng sáng ngày 25/12 đấy các bạn ạ. Khi mình ra đời, bà nội mình định đặt tên cho mình là Anna. Nhưng mẹ lại muốn lấy tên của bố làm tên đệm cho mình. Vì sợ bà tự ái mà đến tận 2 tháng sau bố mới dám đi làm giấy khai sinh cho mình.
Tạp chí Mẹ và Bé - Vậy là con đã tròn một tháng tuổi. Cả nhà mình rộn rã tiếng cười vui. Mọi người tất bật chuẩn bị làm cỗ mừng con đầy tháng. Theo phong tục dân tộc Tày nên nhà mình làm cỗ to lắm nhé. Các bá các thím vừa sắp cỗ vừa chuyện trò rôm rã. Hôm ấy con nhận được bao nhiêu là quà và những lời chúc ngọt ngào của những người thân.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chỉ còn vài ngày nữa là tròn 4 năm kể từ ngày con mở mắt chào đời. Thời gian trôi qua nhanh thật, mới hôm nào mẹ trở dạ sinh con, bố cứ cuống lên không biết phải làm gì, vậy mà giờ Thỏ con của mẹ đã chạy nhảy líu lo, biết ca hát, kể chuyện và còn biết giúp mẹ lau bàn ghế nữa.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hôm nay sao mẹ chẳng có hứng thú làm việc gì con ạ, mẹ nhớ con trai của mẹ lắm. Mấy hôm nay trở trời hay sao mà con trai của mẹ đi học toàn khóc. Mỗi lần con đi học, phải xa con mẹ rất nhớ. Nhưng biết sao bây giờ, vì mẹ phải đi làm để kiếm tiền mua sữa cho con chứ. Mẹ biết con trai của mẹ thiệt thòi hơn các bạn cùng lứa, vì con phải đi học sớm, ở nhà lại không có ai trông con, bố con lại đi làm xa nhà nữa.
Tạp chí Mẹ và Bé - “Cho con tu ty nào mẹ ơi! Đói quá!” Tớ vừa gọi mẹ tớ lên cho tớ bú tí đấy vì tớ đang chơi với bà nội, tự nhiên tớ thấy khát sữa, tớ khá thật to để mẹ nghe thấy và lên với tớ. Mẹ tớ bảo lúc nào cũng đòi tu ty à.
Tạp chí Mẹ và Bé - Cứ mỗi lần nghe “Happy đâu rồi?” Là lúc đó mình lại toét miệng cười. Mọi người hay âu yếm gọi mình như thế khi mình mới một tháng rưỡi thôi đấy! Tên của mình ý nghĩa lắm, vì thể hiện cuộc sống của ba mẹ rất hạnh phúc hơn thế nữa ba mẹ mình luôn mong mình sẽ đem lại nhiều niềm vui và tiếng cười cho mọi người.
Tạp chí Mẹ và Bé - Em tên là Dương Gia Hân. Em xin được gửi lời chào thân thương đến các anh, chị tham gia chuyên mục “Chíp hay Bông”. Em mới chỉ được 2 tháng tuổi thôi nhưng em cũng xin mẹ cho em được góp vui cho chuyên mục bằng cách chia sẻ với các anh, chị kỷ niệm đặt tên cho em của ba mẹ em.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Mĩ Phụng, tên mình mọi người nghe bảo giống tên Trung Quốc, nghe có vẻ lạ nhưng lại rất ý nghĩa với bố mẹ mình. Mẹ mình học tiếng Trung, thích nền văn hóa Trung Hoa, một người thầy rất am hiểu về ngôn ngữ Trung Quốc đã “xem” tên bố Hùng mẹ Yến để đặt tên cho mình.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ là Ốc, các bạn thấy tên của tớ có hay không? Ốc – món ăn yêu thích của mẹ tớ và đặc biệt hơn, bố mẹ tớ muốn nhắn nhủ rằng: Dù con có chậm chạp như một chú ốc sên đi nữa thì con hãy rèn luyện cho mình đức tình cần cù, kiên trì và chịu khó, nhất định con sẽ thành công!
Tạp chí Mẹ và Bé - Khi còn là một sinh linh bé nhỏ ở trong bụng mẹ thì chị gái mình đã ra đi vì căn bệnh ung thư. Mẹ vừa đau đớn vừa lo lắng vì không biết làm thế nào để đảm bảo an toàn cho mình. Mẹ đã đặt hết mọi niềm tin và hy vọng vào mình nên đã nén nỗi đau lại để vun đắp cho mình. Ngày mình chào đời bố, mẹ đã rất cẩn trọng trong việc đặt tên cho mình.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Nguyễn Chấn Quốc. Mẹ nói mình lì lắm, đã bốn mươi tuần hai ngày mà vẫn không chịu ra. Bác sĩ bảo mình nằm ngang nên bắt buộc phải mổ. Mẹ mình kể, mẹ đã cười ra nước mắt khi nhìn thấy bác sĩ bế mình ra, lúc đó mình đang ngủ, nhưng có điều lạ là mình không khóc mà mình đã nhếch miệng cười, làm cho cả bác sĩ và y tá hết sức ngạc nhiên.
Tạp chí Mẹ và Bé - Nếu những lời tâm sự này của mẹ được chọn, mẹ sẽ có đuợc một cuốn báo thật đặc biệt để tặng cho con gái sau này. Nhưng dù cho không được (vì mẹ không nghĩ mình có tài văn chương…) thì mẹ vẫn vui vì mẹ đã gởi cho “công chúa” tất cả tấm lòng của mẹ! Bất cứ khi nào con nghi ngờ tình yêu của mẹ dành cho con, con hãy đọc những dòng thư này, con gái nhé!
Tạp chí Mẹ và Bé - Chào các bạn. Tên tớ là Trần Hà Anh – rất giống tên của một siêu mẫu đúng không nào. Ấy thế mà ở nhà dường như chẳng còn có ai gọi tớ với cái tên ấy nữa cả. Tất cả mọi người đều gọi tớ là Tún.
Tạp chí Mẹ và Bé - Con yêu của mẹ! Mẹ đã viết cho con những dòng nhật ký từ khi con chưa tượng hình trong mẹ. Con biết không, mẹ lúc nào cũng nghĩ về con, hồi hộp và mong chờ ngày nào đó mẹ biết tin mình có thai. Mẹ mong tin con nhiều, nhiều lắm, con yêu ạ!
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ tên là Miki, sinh nhật ngày 7/10. Tớ xin “tiết lộ” với các bạn một chút thông tin về cái tên Miki của tớ nhé! Bố tớ là kỹ sư tin học từng có thời gian dài sinh sống và làm việc tại đất nước hoa anh đào nên bố rất yêu xứ sở phù tang này. Khi tớ chào đời bố nghĩ ngay đến cái tên Miki để đặt cho tớ.
Tạp chí Mẹ và Bé - Xin chào các bạn, tớ tên là Soup, hôm nay tớ tròn 6 tháng tuổi đấy! Lúc ở trong bụng mẹ tớ đã được nghe đọc nhiều bài trong mục này và tớ cũng muốn được viết một bài để góp vui. Khi mang thai, mẹ tớ đã rất vất vả vì nghén quá nhiều, không ăn được gì ngoài các loại canh rau và soup, nên tớ mới có cái nick name như vậy.
Tạp chí Mẹ và Bé - Thế là mẹ con mình xa nhau đã được chín ngày rồi, kể từ khi mẹ gởi con ở nhà ông bà ngoại để cai sữa và nhờ bà ngoại chăm sóc con giùm mẹ.
Con có biết là mẹ nhớ con đến như thế nào không? Trước khi xa con mấy ngày mẹ đã không ngủ được, đêm đêm trằn trọc nhìn con ngủ mà nước mắt mẹ cứ ướt đẫm gối.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Huỳnh Phúc Nguyên, cái tên này là do mẹ mình đặt với ý nghĩa “niềm vui, niềm hạnh phúc lớn đầu tiên” vì mình là đứa cháu đầu tiên của ông bà nội ngoại. Khi 6 tháng tuổi mình bị bệnh, bác sĩ nói mình bị u tủy. Ba mẹ phải đưa mình vào bệnh viện Chợ Rẫy để mổ, hai tháng sau mình mới ra viện. Bác sĩ nói có thể mình sẽ không đi được vì căn bệnh này, cả nhà ai cũng buồn, mẹ cứ ôm mình khóc suốt
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ là trai, còn em tớ là gái. Chúng tớ là anh em sinh đôi. Em tớ tên Minh Phương, ở nhà tên là Hến. Lúc mẹ tớ đang mang thai lúc nào cũng thèm ăn canh hến, vì vậy bố mẹ quyết định sẽ đặt tên cho em tớ là Hến. Còn tớ tên là Thế Bình, ở nhà gọi là Cu Tí.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tên thật của tớ là Nguyễn Anh Khoa nhưng cả nhà cứ gọi tớ với tên thân mật là "Chó đốm". Nhà tớ có nuôi mấy con chó đốm, vì còn nhỏ nên mấy con chó này mỗi khi ngứa răng hay cắn đồ đạc. Mà tớ thì không hiểu sao từ lúc mới sinh cho tới bây giờ cứ thấy bất cứ cái gì trước mắt là tớ lại nhét vào miệng.
Tạp chí Mẹ và Bé - Từ khi còn trong bụng mẹ, mình được bà nội đặt cho cái tên thật đáng yêu: “Phạm Ái Ngọc”. Mình chào đời lúc 6 giờ ngày 06/06, một ngày toàn là số “6” thật đáng nhớ. Bà đặt tên “Ái Ngọc”cho mình là vì “Ái” có nghĩa là yêu, yêu thương, còn “Ngọc” có nghĩa là quý, quý giá.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hôm nay là ngày Bố đón mẹ con mình ra viện, có cả bà nội và ông bà ngoại nữa con gái ạ.
03h sáng ngày 18/4 mẹ bắt đầu thấy lâm râm đau bụng, cơn đau không kéo dài, chỉ đau một lúc thì hết, mẹ không nghĩ là mẹ chuyển dạ sinh con đâu, bởi nó cách ngày dự sinh xa quá, nên mẹ vẫn tiếp tục ngủ và mẹ cũng không nói cho bố biết. Sáng ra bố vẫn đi làm bình thường. Các cơn đau đến mỗi lúc một nhiều hơn, khoảng cách giữa các cơn đau khoảng 30 phút/lần.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hôm nay là ngày thứ 3, con trai của mẹ vào học nhà trẻ Tuổi Thơ. Đáng lý ra ngày đầu tiên con đi học (20.07) là mẹ sẽ viết những dòng nhật ký này gửi đến con nhưng đến tận hôm nay mẹ mới chính thức ghi lại dấu ấn đáng nhớ này.
Sáng nay, mẹ đã thức dậy rất sớm để ủi mấy tấm grap bọc nệm và mấy cái áo gối để chuẩn bị tươm tất cho con mang vào lớp học, để con có được giấc ngủ ngon với những vật dụng mà mẹ đã chu đáo chuẩn bị cho con mấy ngày vội vàng trước đó. Mẹ tỉ mỉ chỉnh từng nếp gấp và xếp lại gọn gàng để Papa của con mang giúp gửi vào lớp học.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên Nguyễn Ngọc Phi Anh (mẹ lấy tên của ba - Phi và tên của bà - Anh Ngọc làm tên lót cho mình nên tên mình ý nghĩa lắm)! Lúc mẹ mang bầu, bác sĩ dự sinh là ngày 16/8, nhưng mẹ mình nghe người ta nói con đầu lòng thường sinh trước khoảng một tuần, ngày nào mẹ cũng thủ thỉ “Bé yêu ơi! Con chui ra ngày mồng 8 đi, đó là ngày diễn ra đại hội Olympic Bắc Kinh, con sẽ được cả thế giới hân hoan chào đón, theo người Hoa đó còn là ngày “Đại phát”, là ngày hên lắm đó con”.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chiều nay, đón con đi học về mà mẹ thấy vô cùng buồn khi nhớ đến lời cô giáo của con nói: “Giờ học con chẳng chịu ngồi yên cùng các bạn, không cùng các bạn đọc thơ khi cô dạy, con không đứng lên đọc thơ khi cô gọi…. Mà trái lại con giỡn rất nhiều”.
Tạp chí Mẹ và Bé - Con biết không? Mẹ bị đưa vào phòng mổ cấp cứu, không biết mê man đi bao lâu, chỉ khi mở mắt tỉnh dậy, mẹ thấy bụng mình nhỏ lại, đau nhức, nhưng nỗi đau thể xác đó không làm mẹ sợ hãi, mẹ bật ra câu nói đầu tiên với bà y tá: “Con cháu đâu?”, đang trong lo lắng có phần hoảng loạn, tay mẹ hất cao lên và con số đeo tay cũng bật theo ra. Mẹ hiểu, con và mẹ đã trải qua giờ phút nguy hiểm nhất.
Tạp chí Mẹ và Bé - Thấm thoát bé Hào cưng của má cũng đã lớn rồi, được hai tuổi rồi còn gì. Con đã biết gọi ba, kêu má gọi bà ngoại nữa. Nhìn con chạy giỡn nô đùa thì lòng má vui sướng tràn ngập. Má yêu sao mỗi lúc con tung tăng chạy đến bên má rồi thủ thỉ bên tai “Hào thương má nghen”. Câu nói ngây thơ của con giống như một phép mầu xua đi sự mệt mỏi, vất vả sau mỗi chiều má đi làm về con biết không, con trai. Má hạnh phúc, hạnh phúc như ngày xưa khi lần đầu tiên má được bế con trên tay, hôn nhẹ vào má con và ngắm nhìn con đang say ngủ
Tạp chí Mẹ và Bé - Chíp! Chíp! Chíp! Không phải tiếng kêu của gà con đâu. Mẹ đang gọi tớ đấy. Tớ sinh ngày 24/2. Tên tớ là Vũ Nguyễn Bảo Lam nhưng ở nhà mọi người toàn gọi tớ là Chíp thôi. Mẹ kể khi siêu âm nhìn trên màn hình tớ cứ há cái miệng ra hớp lấy hớp để, nhìn tớ giống con gà con be bé xinh xinh nên mẹ tớ gọi tên tớ là chíp luôn.
Tạp chí Mẹ và Bé - “Mẹ ơi, mẹ đừng có sửa đầu đĩa, mẹ mà sửa đầu đĩa là điện giật mẹ chết đó, mẹ mà chết là không có ai giữ con”. Nhà mình không có ba, chỉ có mỗi mẹ và con. Mọi việc từ lớn đến nhỏ con đều thấy mẹ tự làm một mình…
Tạp chí Mẹ và Bé - Con trai của mẹ. Nhìn con ngủ say mà lòng mẹ nhẹ nhàng và hạnh phúc quá. Nhớ lại ngày mẹ sinh con thật là có quá nhiều nỗi lo lắng và sợ hãi mà mỗi lần nghĩ lại mẹ vẫn còn thấy run rẩy.
Ngày ấy khi mẹ mang thai con ai cũng khuyên mẹ không nên mạo hiểm như vậy vì chị con mới chỉ có chín tháng tuổi mà mẹ lại sinh mổ nên ai cũng lo lắng cho mẹ, mẹ hỏi mọi người để mong có được sự đồng cảm nhưng ai cũng lắc đầu thậm chí còn lấy ví dụ để mẹ sợ mà từ bỏ ý định giữ con lại.
Tạp chí Mẹ và Bé - Từ hồi còn trong bụng, tớ đã được ba mẹ đặt cho cái tên nghe thật êm tai: Nguyễn Dung Thiên Nhã. Và thật trùng hợp, tớ lại ra đời vào ngày 11/9 – các bạn có biết đó là ngày gì không? Mẹ tớ bảo, đúng ngày này sáu năm trước khi tớ ra đời, một cuộc khủng bố tàn khốc đã xảy ra ở một thành phố nước Mỹ đấy, và cái tên của tớ lại càng có ý nghĩa khi tớ ra đời đúng vào ngày 11/9.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Trần Ngọc Minh Thư, sinh ngày 20/9. Các bạn thấy tên mình không có gì nổi bật đúng không? Nhưng với mình nó hết sức thiêng liêng và ý nghĩa , mình quý trọng cái tên ấy vô cùng. Đó là tên do bà nội yêu quý đặt cho mình, các bạn biết không mẹ nói với mình rằng bà nội đặ tên “Minh Thư’ cho mình là vì “Minh” có nghĩa là sáng suốt, rực rỡ, còn “Thư” có nghĩa là thư thái, thông minh
Tạp chí Mẹ và Bé - Ai đặt tên cho bạn mà ý nghĩa thế? Còn tên mình ư?
Mẹ Huệ sinh được con Mai
Hai loài hoa quý đất trời ban cho
Mai vàng, Huệ trắng thơm tho
Tạp chí Mẹ và Bé - Mẹ mình kể rằng mẹ rất yêu những chú thỏ trắng vì bộ lông trắng muốt và đôi mắt thật tinh nhanh, ngộ nghĩnh. Vì thế ngay từ khi mình còn nằm trong bụng mẹ, bố mẹ đã đặt cho mình cái tên thật đáng yêu là "Thỏ trắng". Mình sinh ngày 17/02, hôm đó trời rét đậm và mưa kéo dài.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chúng mình biết nhau tính ra cũng đã hơn 2 năm rồi con nhỉ. Ấy là lúc con nằm trong bụng của mẹ Linh kia. Mẹ con báo tin sắp có bé làm cô vui lắm con à. Thế là cô sắp có cháu bế!
Đợi mãi rồi cũng đến ngày con cất tiếng khóc chào đời. Cô cứ tự nhủ rằng ở trong bụng mẹ không biết con có cảm nhận thấy sự mong chờ, lo lắng của cả nhà khi mà cô bé con “cứng đầu”, “lỳ lợm” không chịu chui ra khỏi cái tổ ấm áp trong lòng mẹ…
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Tí Tẹo. Thỉnh thoảng mẹ cũng gọi mình là Jerry, vì mình sinh năm chuột mà! Bên cạnh nhà mình có một bạn tên là Tom. Khi bạn ấy sang nhà mình chơi, mẹ lại bảo: " Tom đã sang thăm Jerry đấy à?" Câu này của mẹ làm mình thích thú lắm! Mình cười toét cả miệng. Khì khì..
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình sinh năm con trâu – Kỷ Sửu, nên tên ở nhà của mình là Nghé. Mẹ mình bảo, đặt tên là Nghé cho dễ nuôi. Mẹ mong mình hay ăn chóng lớn, khỏe mạnh như mấy bác trâu.
Sau nhiều ngày suy nghĩ, cuối cùng Vũ Cẩm Linh là tên trong giấy khai sinh của mình. Tên Cẩm Linh là do mẹ mình đặt cho đấy. Không phải vì mẹ thích cái cô Cẩm Linh trong bộ phim “Cô gái xấu xí đâu nhé”. Mẹ bảo tên của mình có ý nghĩa lắm. Chữ đệm Cẩm là tên của bà nội mình, đồng thời quê nội mình cũng ở Cẩm Phả - Quảng Ninh.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Tour. Các bạn có thấy biệt danh của mình có lạ không? Bố mẹ mình nói: Hồi tết bố mẹ đi chơi theo tour du lịch tại đảo Phú Quốc. Mẹ nói với bố lần đi chơi này mà có con thì sẽ đặt biệt danh cho con là bé Tour để khắc dấu một kỷ niệm thật đẹp vì lần đầu tiên bố mẹ được đi tour du lịch với nhau.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tên thật của mình là Nguyễn Ngọc Vân Trang, còn tên ở nhà của mình là Tôm. Mình là con gái đấy nhưng sao tên mình lại là Tôm nhỉ? Nghe có nam tính quá không? Hì hì... Khi mang thai mình mẹ nghén không ăn được gì ngoài món tôm. Bà nội mình bảo sau khi sinh phải đặt tên cho bé con là Tôm thôi vì bữa nào “mẹ mày” cũng chỉ ăn tôm.
Tạp chí Mẹ và Bé - Ngày 23/04. Đó là một ngày định mệnh phải không con? – Cái ngày mà sau gần 3 năm con cất tiếng khóc chào đời, đây là lần đầu tiên con phải đến bệnh viện. Bố mẹ đã tự hào biết bao vì từ nhỏ không mấy khi con khóc đêm, chỉ thích bú sữa mẹ nên con chẳng hề ốm đau gì cả, cho đến cái “ngày định mệnh” đó, con là một đứa trẻ khỏe mạnh, biểu đồ phát triển của con luôn nằm trên kênh A.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ sinh ngày 21/11 được mẹ đặt cho cái tên Nguyễn Thư Tuệ Anh với mong muốn tớ có trí tuệ thông minh, sáng láng ấy mà. Nhưng đó là tên trong giấy khai sinh thôi, còn ở nhà tớ cái tên hay hơn nhiều – Book - tiếng Anh nghĩa là cuốn sách đấy. Nhưng mà tên Book khó gọi hay sao mà các bạn toàn gọi tớ là Bốc thôi, còn các cô chú lớn tuổi thì gọi tớ là Bút.
Tạp chí Mẹ và Bé - Vậy là bố đã xa hai mẹ con được gần 3 tháng rồi đấy. Hôm nay từ tàu gọi về biết tin con trai bố lại sốt mà bố buồn và lo lắng quá. Nghề thuỷ thủ của bố là vậy đấy, cứ xa nhà biền biệt, biết tin con ở nhà ốm mà bố chẳng giúp gì được. Năm ngoái khi bố đi tàu thì cùng là lúc ở nhà mẹ có bầu con đuợc 3 tháng.
Tạp chí Mẹ và Bé - Cầm cây que thử thai trên tay với 2 vạch màu hồng mà tim của mẹ như thót lại- mẹ không tin vào mắt của mình- mẹ không tin vào kết quả này nữa! Thật bất ngờ và sung sướng con ạ! Đó là cảm giác đầu tiên của mẹ khi biết được đã có con trên cõi đời này! Mẹ đã nhảy cẫng lên sung sướng như một đứa con nít được cho quà mà quên mất mình đang mang con trong bụng.
Tạp chí Mẹ và Bé - Gần 4 năm trước, tạm gác lại những buổi biểu diễn, những dự định, những tham vọng của một nghệ sỹ guitar trẻ, mẹ háo hức chuẩn bị chào đón sự ra đời của chị con - Mila. Bố vẫn luôn thích con gái nên đã rất vui khi có cô con gái đầu lòng. Còn đối với mẹ thì con gì cũng được, miễn là khỏe mạnh.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Bùi Uyên Nghi, mọi người thường gọi mình là Tí Nị, không biết có phải do tên mình như vậy hay do mình có “phọoc” giống mẹ mà cơ thể mình cũng bé tí nị. Sở dĩ mình có cái tên Uyên Nghi là vì cả gia đình nhà nội mình đều tên Nghi. Ba mình là Gia Nghi, chú mình là Tường Nghi (ba mình và chú mình là anh em sinh đôi đấy), mình là Uyên Nghi, con của chú mình là Xuân Nghi.
Tạp chí Mẹ và Bé - Các bạn biết không? Mình sinh ra khi ông nội đang bận công tác ở xa lắm, mãi tận bên Lào cơ nên không về được. Nhưng khi mình vừa cất tiếng khóc chào đời ông ngoại đã điện ngay cho ông nội để báo tin vui. Hai ông thảo luận bí mật rồi cùng nhất trí đặt tên cho mình. Ông nội bảo: Quê mình có nhiều sông hồ, muốn cháu yêu gắn bó với quê hương nên cái tên Hà ra đời. Hai ông lấy tên đệm cho mình là Quang với hy vọng sau này mình sẽ thông minh sáng dạ như dòng sông rực rỡ ánh hào quang.
Tạp chí Mẹ và Bé - Thế là con trai của mẹ đã làm anh rồi đấy! “Anh trai” hai tiếng tưởng chừng rất ngọt ngào với bất cứ ai. Nhưng với con trai mẹ thì mới đầu sao khó khăn thế! Bởi lẽ một điều - con mẹ bé quá, chỉ mới 22 tháng tuổi thôi mà đã có em gái rồi.
Ngày mẹ vào bệnh viện sinh em, xa con hai ngày mà nhớ con quặn lòng. Mỗi khi hồi tỉnh sau cơn đau, mẹ lại gọi điện về, nghe con bi bô mà trào nước mắt. Bà ngoại mắng mẹ “gái đẻ mà cứ khóc” nhưng tiếng nấc cứ nghẹn ngào, thương con lắm con ơi!
Tạp chí Mẹ và Bé - Đêm hôm ấy con lăn xuống đất, con biết mẹ xót xa đến chừng nào không? Cả tuần ấy mẹ dạy liên miên, tối đến lại đi dạy thêm nên mẹ mệt quá, ban đêm khi trở mình cho con bú mẹ đã để con ngã xuống đất. Nghe tiếng “uỵch” và tiếng con khóc thét, mẹ thảng thốt lao xuống và bế con lên, bố hoảng hốt sờ nắn khắp người con, mẹ khóc và thấy thắt nghẹn nơi lồng ngực
Tạp chí Mẹ và Bé - Bim ơi! Mẹ nhớ con thật nhiều, đây là ngày thứ hai mẹ đi làm và con ở nhà với bà ngoại. Ở với bà ngoại mẹ rất yên tâm, mẹ chỉ nhớ và thương con vô cùng. Hôm qua khi mẹ đi làm con vẫn cười bình thường, hình như con không biết sẽ phải xa mẹ cả ngày. Nhưng nhìn ánh mắt thơ ngây của con, cả ngày đi làm mẹ nhớ mãi. Rồi buổi trưa khi con ngủ, không thấy mẹ con khóc phải không?
Tạp chí Mẹ và Bé - Ngay từ khi còn ở trong bụng mẹ, chưa biết tớ là con trai hay con gái mẹ đã chuẩn bị trước 2 cái tên để đặt cho tớ rồi. Khi biết được tớ - một siêu nhân tương lai sẽ chào đời thì mẹ luôn nghĩ trong đầu cái tên đó. Có nhiều người hỏi mẹ sau này đặt tên cho con là gì, mẹ không nói, mẹ bảo phải giữ bí mật.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Chích Choè, còn thằng ngồi trước mình đây là Chích Bông, em của mình. Khi biết tin có thai mẹ đã trao cho bố quyền thiêng liêng và cao quý là đặt tên cho mình vì mẹ vẫn tự hào là lấy được người “uyên bác” như bố mình đấy mà. Thế là bố “cấu tứ” lâu lắm, ngày nào cũng nói chuyện với mình, nhưng vì vẫn chưa nghĩ ra cái tên nào hợp lý nên cứ chỉ “ê cu, đang làm gì đấy?”, còn mình, tất nhiên là chỉ trả lời bố bằng cách “đạp bụp một phát”
Tạp chí Mẹ và Bé - Hãy chấm điểm cho mình đi, mình vừa đoạt giải nhất ở cuộc thi Bé khỏe Bé đẹp ở lớp mẫu giáo nhỏ đấy! Hi hi, khác với các bạn, mình có tới hai cái tên gọi ở nhà, dì của mình gọi là “Zai zai” vì dì yêu quý mình cũng như thần tượng diễn viên (Đài Loan) trong nhóm F4 ấy. “Zai zai” của dì cười rất đẹp và duyên nữa chứ.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tên tớ nghĩ lại thì buồn cười lắm vì hồi tớ còn nằm trong bụng mẹ đã bị nhầm lẫn rồi.Khi mẹ tớ đi siêu âm, bác sĩ bảo tớ là con gái nên mẹ luôn gọi tớ là Ellie Thùy Anh. Bố mẹ tớ là người Việt Nam nhưng tớ được đẻ ở nước ngoài nên muốn tớ có tên Tiếng Anh làm chữ lót đệm. Hồi ấy mỗi lần mẹ gọi Ellie của mẹ thì tớ cú lắm vì tớ có phải là con gái đâu.
Tạp chí Mẹ và Bé - Trường tiểu học Nam Trung Yên là ngôi trường mẹ chọn cho Khuê để lần đầu tiên con cắp sách tới trường. Ở đây, con may mắn có được sự cảm thông, yêu thương của hầu hết mọi người, từ bác hiệu trưởng, bác hiệu phó đến cô giáo chủ nhiệm và bạn bè trong lớp. Bố mẹ các bạn cùng lớp, các bác bảo vệ, cô lao công thỉnh thoảng cũng hỏi thăm con.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mỗi buổi sáng đưa con trai đến lớp, nhìn con hòa vào các bạn ở một ngôi trường khang trang, tôi lại chạnh lòng khi nhìn con trai út của mình. Liệu năm sau con có được vui tươi hớn hở như anh vào lớp 1 của trường này không?
Với một đứa con bình thường, các bậc cha mẹ kỳ vọng nhiều lắm. Các đồng nghiệp của tôi, các bạn của tôi cho con đi học Tiếng Anh từ rất sớm với ước mơ cho con đi du học. Những lúc như thế tôi chỉ im lặng mà không biết nói sao vì ước mơ của tôi đơn giản vô cùng: con được đi học như các bạn bình thường
Tạp chí Mẹ và Bé - Câu chuyện của tôi bắt đầu từ cảm xúc đang dâng tràn trong tôi, về những người bạn xung quanh tôi, những người tôi đã có “cơ duyên” gặp trong cuộc đời, khi số phận trao cho chúng tôi sứ mệnh cao cả với những đứa con tự kỷ, là những người tôi gặp trong Câu lạc bộ gia đình trẻ tự kỷ.
Chúa trời, dùng từ này hơi nhuốm màu sắc tâm linh, nhưng đúng là chúa trời đã thật sáng suốt khi trao cuộc đời và số phận đáng thương của các bé tự kỷ vào tay những ông bố, bà mẹ tuyệt vời, những con người mà những suy nghĩ và việc làm của họ mang lại cho chúng tôi những quan hiệm hoàn toàn thay đổi về giá trị của hạnh phúc và niềm tin trong cuộc sống.
Tạp chí Mẹ và Bé - Con trai yêu thưong của mẹ! 20-1 này là sinh nhật lần thứ 2 của con đấy! Mẹ con ta sẽ cùng nhau đi mua bánh, nến và hoa. Sẽ mời bạn bè thân yêu của con đến cho con có dịp hát bài Happy Birthday cho giống bé Xuân Mai con nhé! Mẹ sẽ mua cho con con heo đất nè, tặng con món quà con thích…. Yêu con, mẹ muốn tặng cho con nhiều thứ trên đời. Nhưng trong lòng mẹ luôn cảm thấy con không được đầy đủ bằng bạn bè
Tạp chí Mẹ và Bé - Cầm cây que thử thai trên tay với 2 vạch màu hồng mà tim của mẹ như thót lại- mẹ không tin vào mắt của mình - mẹ không tin vào kết quả này nữa! Thật bất ngờ và sung sướng con ạ! Đó là cảm giác đầu tiên của mẹ khi biết được đã có con trên cõi đời này! Mẹ đã nhảy cẫng lên sung sướng như một đứa con nít được cho quà mà quên mất mình đang mang con trong bụng.
Tạp chí Mẹ và Bé - Đêm nay nhìn con ngủ say bên cạnh bố, mẹ cảm thấy thật hạnh phúc.
Nhớ ngày bố đưa mẹ đi sinh con mà cứ muốn bật khóc. Vì mẹ sinh khó nên bác sĩ đưa mẹ vào phòng sinh đặc biệt, không cho người nhà vào với mẹ, mẹ tủi thân lắm dù biết bố và hai bà vẫn đứng ngoài cửa phòng chờ tin con. Bố thì cứ điện thoại cầm tay vào cho mẹ suốt, bố còn nói 1một câu mà mẹ nghe xong đã bật khóc và nhớ mãi đến bây giờ “Em thế nào thì điện thoại cho anh biết nha, anh ở ngoài này sốt ruột lắm”.
Tạp chí Mẹ và Bé - … Hôm nay Gạo yêu của mẹ bị ngã đấy! Mẹ vừa vào bếp được một phút thì đã nghe thấy tiếng khóc thét của con. Mẹ hốt hoảng chạy ra…! Chắc không bao giờ mẹ quên được hình ảnh con lúc đó. Trong tay ông nội con khóc kinh hoàng. Và từ cái miệng bé xíu chảy ra rất nhiều máu! Mẹ như chết lặng nhưng vẫn kịp đón lấy con và… bật khóc!
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình xin tự giới thiệu: Mình là Jerry. Vào lúc 17h40p ngày 08/11 mình đã khóc thật to để gửi lời chào đến mẹ, các bác sỹ và hai bạn gái được sinh cùng ngày cùng giờ với mình đấy.
Mình tuổi con chuột mà, bố mình nói mình là chuột con Jerry khỏe mạnh, thông minh, lém lỉnh. Mà đúng như vậy đấy, mới 1 tháng tuổi thôi nhưng mỗi lần bà nội ép mình ngủ mà mình không thích là mình cười, tròn xoe cái miệng mình nói bu …bu…bu với bà nội thế là bà thích ngay
Tạp chí Mẹ và Bé - Con không thể biết được ba mẹ mong chờ ngày con chào đời đến mức nào. Ba lấy mẹ khi ba đã ngoài ba mươi tuổi, nên ba mẹ rất mong chờ thiên thần của ba mẹ nhìn thấy ánh mặt trời. Khi con chào đời con nhỏ xíu và đen. Con đen là do con giống ba, cậu Nam của con bảo đen như vậy thì đặt tên là "Ca - ma - run".A
Tạp chí Mẹ và Bé - Hôm nay mẹ và ba rất ngạc nhiên về con , về sự bắt chước người lớn của con . Mẹ hoàn toàn bất ngờ đấy, hôm nay con của mẹ mới gần hai tuổi thôi mà …
Chiều
Mẹ đang ngồi xem ti vi , con chạy vào bếp và lấy ra một cái chén và một cái muỗng .Mẹ cứ nghĩ như mọi khi con nghịch nên chẳng nói gì cứ để cho con chơi , nhưng không phải .. con đi lại gần mẹ và nói ngọng nghịu: ăn ki ( đi ).
Tạp chí Mẹ và Bé - Sáng sớm, 2 mẹ con chuẩn bị mọi thứ để bé đến trường, mẹ thì chọn áo quần cho vào ba lô, gói thêm phần sữa, bánh trái để vào ngăn đựng đồ ăn, kiểm tra ngăn đựng một số thuốc phòng ngừa cho bé có đầy đủ thuốc giảm sốt, kem chống dị ứng, viên ngậm C…không? Con rất nhặng nhị và thích đi học, lúc mẹ bế con từ cầu thang xuống nhà để xe, tự nhiên con gọi “Mẹ ơi!Mẹ à!”
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Quang Nhật. Từ khi mình còn ở trong bụng mẹ bố mình đã đặt tên cho mình rồi đấy. Bố bảo Quang Nhật là ánh sáng ban ngày. Muôn loài có sự sống là nhờ có ánh sáng đúng không các bạn, cái tên ấy thật ý nghĩa nhỉ?
Nhưng lúc mình sinh ra, ông Nội bảo hay đặt tên là Quốc. Bố là Cường, con là Quốc nghe cũng hay hay và chuyên. Nhưng sau đó bố mình vẫn quyết định đặt tên mình là Quang Nhật để lúc nào cũng như có bố ở bên cạnh mình.
Tạp chí Mẹ và Bé - Các bạn ơi! Các bạn thử đoán xem mình có Nickname là gì nha: Chíp, Bông hay....uh? Không phải đâu các bạn a! Mình lạ "Lỳ"đấy. Mình có Nickname nghe ngộ quá phải không các bạn? Đó là do cả gia đình bên nội và ngoại đặt cho mình đấy. Các bạn có biết vì sao mình lại có Nickname là"Lỳ" không?
Tạp chí Mẹ và Bé - Mẹ thương Bống còi lại lười ăn nên đến hơn 2 tuổi (sau 1 lần "cai nghiện" không thành công lúc 20 tháng) mẹ mới cai sữa cho Bống. Mẹ bôi thuốc đắng, Bống lên cơn nghiền nên vẫn bú say sưa. Hôm sau, mẹ bôi dầu gió, con ngậm vào cay quá nhưng vẫn không phàn nàn gì cả mà chỉ hà hơi cho đỡ cay rồi lại bú tiếp.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hôm qua Bống hư với bà. Chẳng là Bống chơi đồ chơi vứt bừa bãi khắp nhà, bà nhắc mấy lần mà Bống cứ lờ đi như không nghe thấy. Đến lúc bà gắt lên thì Bống trả lời thản nhiên: Đồ chơi con bầy bừa thì bà để kệ con, bà nhắc làm gì. Bà mới gọi Bống lại để "giáo dục" rằng: Con chơi xong thì phải biết tự cất đồ chơi gọn gàng, nếu con quên không cất thì bà nhắc con cho con nhớ. Bà gọi con nghe thấy mà cứ lờ đi không trả lời là không ngoan.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hai ba mẹ lấy nhau sau bốn tháng mẹ mang thai con, ngày đó mẹ không hề biết là mẹ đã có thai con. Khi mang thai con mẹ bị ho, ho rất nhiều bà ngoại bảo đó là ho mọc tóc. Sau chín tháng năm ngày mẹ sinh ra con - nàng công chúa bé bỏng của mẹ. Mẹ sinh con ra được 2,6kg. Tối đó ở bệnh viện các bác đến thăm hai mẹ con, bác Lam bảo để bác đặt tên cho con, bố tên là Quang thì đặt con tên là Sọt.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chào các bạn! Hãy gọi tớ là Ủn Ỉn nhé, vì nếu có gọi tên khác chưa chắc tớ đã thưa đâu. Khi thấy nick name của mình là Ủn Ỉn chắc nhiều bạn đoán rằng do tớ sinh năm con heo vàng nên có cái tên dễ thương này phải không? Không hẳn thế đâu. Ông ngoại tớ là người gốc Quảng Đông – Trung Quốc, nên các cháu trong nhà ai cũng có cái tên tiếng Quảng.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Trần Lam, nick name của mình là Philipp Lahm. Mẹ mình nói xuất xứ tên của mình hay lắm đấy. Tên theo giấy khai sinh của mình không có tên đệm là do “cha truyền con nối”. Ông Nội mình tên là Trần Vinh, bố mình là Trần Sơn, đến mình là Trần Lam. Ngày bố mẹ mình “gặp nhau” để sinh ra mình là ngày cầu thủ bóng đá Philipp Lahm của đội tuyển Đức ghi bàn thắng và sau vòng Word Cup 2006
Tạp chí Mẹ và Bé - Con đã tròn 1 tuổi. Sức khỏe của ngoại cũng không được như trước.Cả nhà quyết định gửi con ở nhà giữ trẻ. Bà giữ con đã 72 tuổi nhưng vẫn còn khỏe lắm.
Vì không có tiết dạy nên gần tám giờ mẹ mới chở Ken đi nhà bà. Nhìn hai mắt bé xíu của con dàn dụa nước mắt mà lòng mẹ bùi ngùi. Con trai à,rồi con sẽ quen dần thôi.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ tên là Lê Nhật Minh. Mẹ tớ kể, thần tượng của bà Nội tớ là Bác Hồ. Bà không có tham vọng lớn lên tớ sẽ trở thành người nổi tiếng như Bác, nhưng bà hi vọng cuộc đời của tớ sẽ hạnh phúc, thuận lợi. Thế là bà đặt tên cho tớ là Minh. Minh có nghĩa là sáng - Thứ ánh sáng chói chang của mặt trời và dịu mát của vầng trăng…
Tạp chí Mẹ và Bé - …Ngày ba mẹ lấy nhau đã qua cách đây bảy năm rồi...Bảy năm qua là dài với người phụ nữ luôn khao khát được làm mẹ. Con biết không?
Mẹ đã phải chịu áp lực rất nhiều với những người xung quanh….Bà nội thì chép miệng buồn rầu, người tốt thì bảo “Sao không đi chữa đi?”. Còn người độc mồm thì bóng gió “Cây khô không trái”. Không biết bao đêm rồi mẹ khóc hết nước mắt vì tủi thân. Mọi người đâu biết rằng mẹ đã âm thầm đi hết bệnh viện này tới bệnh viện khác, uống hết thuốc của bác sĩ này đến thầy lang kia, đau đớn với những xét nghiệm để rồi vẫn …bặt vô âm tín.
Tạp chí Mẹ và Bé - ...Và đột nhiên con trở về quỹ đạo ngoan ngoãn sau hơn hai tháng khủng hoảng đi nhà trẻ. Bắt đầu từ tuần trước mẹ chợt nhận thấy sự thay đổi đáng mừng của con. Đấy là buổi sáng khi con tỉnh dậy, hé mắt cười tươi với mẹ, rồi tủm tỉm ôm cổ mẹ hát bài Bé bé bồng bông.. Con không ngoan như thế hơn hai tháng rồi, vậy nên lúc đó mẹ ngờ vực với sự thay đổi bất thường này.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hứa Đình Mốc! Đấy là cái tên mà mẹ "âm mưu" đặt làm tên cho tớ, trong khi rõ ràng giấy khai sinh ghi tên tớ là Nguyễn Đình Anh, và bản thân tớ cũng ý thức được "Mốc ở nhà thì tên là Mốc, Mốc đi học thì tên là Đình Anh". Tất nhiên là mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó.
Tạp chí Mẹ và Bé - Ôi chà, thế là đã mười tháng kể từ ngày mình được ra khỏi cái "bể bơi" chật chội trong bụng mẹ bước vào cuộc sống mới tươi đẹp, rạng ngời hơn. Mình được khai sinh, được nhìn người đã cưu mang, yêu thương, chăm sóc mình suốt thời gian qua. Thấy biết ơn đấng sinh thành lắm lắm! Khi nào biết nói chắc chắn câu đầu tiên mình thốt ra từ con tim sẽ là: Con yêu bố mẹ!
Tạp chí Mẹ và Bé - Tên mình là Nguyễn Hiển Khánh, ngày 17/12 là ngày mình tròn trịa một tuổi đấy. Các bạn ạ, thời gian bắt đầu mang thai mình, mẹ Phượng tồ và ba Quang Vinh của mình đã cố gắng suy nghĩ và tìm tòi rất nhiều để chọn cho mình một cái tên thật hay thật ý nghĩa. Rồi một hôm, mẹ tình cờ nhìn vào chứng minh thư "cũ mèm" của ba: "Quê mình là xã Hiển Khánh huyện Vụ Bản tỉnh Nam Định à anh?" Tên của mình được mẹ quyết định từ đó!
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ xin được tự giới thiệu, ở nhà mọi người thường gọi tớ là Tôm, không phải là chú mèo trong phim hoạt hình Tom và Jery đâu nhé, mà là con tôm ở biển ấy. Các bạn có muốn biết vì sao tớ lại có tên này không? Ngày trước khi mang thai tớ, suốt ngày bố tớ mua tôm về cho mẹ tớ ăn, và lúc nào bỗ cũng động viên mẹ "em ăn tôm sau này con sẽ chắc khỏe và thật cao".
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình sinh ngày 25/12 trùng ngày Noel đó các bạn ạ, các bạn có thấy mình đẹp trai không? Mình đi đâu ai cũng nói vậy đó. Nickname của mình là Ruby gắn với tên của một hòn đá quý. Tên đi học của mình là Ngô Gia Bảo, cha! Giống viên Đài Loan chưa?
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Thảo Nguyên - cái tên gợi lên hình ảnh một thảo nguyên bao la và yên bình. Vì thế mà cả nhà đều thích và không có gì phải bàn cãi nữa. NHưng tên gọi thân mật của mình thì hơi bị đặc biệt đấy. Từ khi chưa sinh mình, mẹ mình đã thích tên ở nhà của mình là Na (vì mẹ mình thích ăn Na lắm. Hi! Hi!)
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Gia Huy. Đây là tên bà ngoại đặt cho mình đấy. Còn mẹ hay gọi mình là Tít cơ. Từ khi mình biết hóng chuyện, hễ lúc nào cười là cái mắt mình cũng tít lại, trông là rất đáng yêu (mẹ bảo thế mà).
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Nguyễn Lê Vy. Mình mang họ "Nguyễn Lê" là do ông nội đặt, vì "Bố đẹp trai" của mình mang họ Nguyễn và mẹ mình mang họ Lê. Còn tên mình là do mẹ mình đặt đấy! Mẹ rất thích bác diễn viên Lê Vy, vì bác vừa đóng phim hay lại múa rất giỏi nữa, mẹ mong mình sẽ dịu dàng và tài giỏi như bác diễn viên Lê Vy.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tên mình là Nguyễn Sinh Hùng, hihi, ai nghe xong cũng trầm trồ: “Tên của bác Phó Thủ Tướng cơ đấy!”. Tuy nhiên, chuyện là thế này: Bố mẹ tớ đã thống nhất là bố được “quyền” chọn tên con trai và mẹ chọn tên con gái, bố tớ là Nguyễn Sinh Quyền nên con trai bố nhất định phải có tên đệm giống bố.
Tạp chí Mẹ và Bé - Ba mẹ đặt tên Lê Hoàng Anh Khoa cho con từ rất sớm nhưng lại không tìm được cái tên nào dễ thương để đặt tên ở nhà cho con. Lúc chào đời, con hơi nhẹ cân nên bé tí, trông như chú chuột nhắt nên ông nội bảo ở nhà gọi con là “Tí”. Theo ông bà nội, “tí” là cách gọi mấy “ông chuột” ưa phá phách và cũng hay… ăn vụng, hy vọng con sẽ dễ nuôi, hay ăn chóng lớn.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tên mình là Nguyễn Thị Minh Anh. Tên gọi ở nhà của mình là “thằng Manh”. Manh là từ ghép lại từ tên Minh Anh, bởi vì bên họ nội nhà mình có ông tên trùng với tên đệm của mình, vì vậy bố mẹ liền gọi chệch tên mình là Manh. Là con gái nhưng mình lại rất giống con trai, không lúc nào mình chịu ngồi im một chỗ thế nên mọi người trong gia đình gọi mình là “thằng Manh”.
Tạp chí Mẹ và Bé - Lâu lắm rồi bố mới lại ngồi viết cho con được. Công việc bận bịu cứ cuốn bố đi mãi, hết dự án này đến dự án khác, có lúc bố tưởng tượng chúng như những con sóng, có con sóng nhỏ, cũng có cả những con sóng bạc đầu, những người làm nghề như bố liên tục phải nhẩy qua chúng, hết đợt sóng này đến đợt sóng khác.
Tạp chí Mẹ và Bé - “Lại con trai rồi”, hai mươi mốt tuần thai, bác sỹ cười và bảo thế. Mẹ cũng chả buồn, nhưng sao mà thèm có một cô con gái thế. Cả tháng nay mẹ bận, chưa đi khám lại, không hiểu sao cứ nghĩ, biết đâu đến lúc siêu âm bốn chiều lại là… gái.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hôm nay, con tròn một tuổi.
Một tuổi, con đã biết nhiều hơn những gì bố biết bằng tuổi con ngày xưa.
Con đã biết trả thù cái sàn nhà đã làm con ngã bươu đầu bằng cách... tè ra nó.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chỉ còn năm ngày nữa là đến tết, hôm nay bố mẹ em cho em đi chơi chợ tết. Ra về hai bố con khệ nệ bê một chậu mai vàng.
Cây mai nhà em là mai thế. Bố em nói cây mai có thế thác đổ. Thân cây có màu xanh mốc, khẳng khiu. Cây mai có rất nhiều hoa và nụ, em đếm có khoảng chừng 120 bông còn nụ thì không tài nào đếm được.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hằng năm, khi cây đào trước ngõ nhà em bắt đầu đâm chồi nảy lộc và nhữung làn gió nhẹ, mang chút se se lạnh và thoang thoảng hương thơm dìu dịu như bảo em mùa xuân đã về.
Mùa xuân đến, khiến lòng em rất vui. Em rất yêu mùa xuân đến, vì đây là mùa em cất tiéng khóc chào đời với bao niềm vui của gia đình và bạn bè. Bố mẹ em chuẩn bị tổ chức sinh nhật cho em.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Kiều Giang. Mẹ mình nói, cái tên này không phải bố và mẹ nghĩ ra mà là từ 30 năm trước ông ngoại đã đặt cho mẹ mình thế mà khi làm giấy khai sinh bà ngoại lại đặt tên cho mẹ là Kiều Liên. Vậy là mẹ mình có hai tên: Ở nhà là Giang, đi học là Liên. Khi mình ra đời thì ông Ngoại đã không còn nữa. Chính vì thế biết mình là con gái, bố mẹ đã quyết định đặt tên mình là Kiều Giang – cái tên mà từ ngày xưa ông Ngoại mình mong muốn.
Tạp chí Mẹ và Bé - Bố rất yêu mẹ nên muốn đặt cho mình cái tên trùng với tên mẹ song bị mọi người phản đối quá. Cuối cùng ông ngoại mới là người được làm công việc ấy. Ông bảo bố là Xuân, mẹ là Minh, vậy con sẽ là Nhật. Cả nhà mình sẽ luôn là “Một ngày xuân trong sáng”.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Dương An Lâm do ba Dũng đặt đấy! Ba mình 38 tuổi mới có con đầu lòng là mình. Ba mình nghĩ: năm nay năm Tý, mang bầu mình nhưng mẹ rất bình an…mặc dù nhà mình ở tít lầu 3, thật khổ cho mẹ khi phải đi đi, về về…nhưng trộm vía mình chả sao cả. Mình lại ở Đà Lạt, cao nguyên sương mù, hay lấy tên là An Lâm (An là bình an, Lâm là rừng)
Tạp chí Mẹ và Bé - Mẹ sinh em vào một hôm trời mưa tầm tã. Sớm ấy tôi hãy còn nhớ. Ba gọi điện báo cho Bác hai và cô Ba. Bác gái có mặt ngay sau đó. Mẹ ôm bụng, nhăn nhó, bước ra cổng không quên ngoái đầu căn dặn: “Con với bác ngủ tiếp đi. Còn sớm mà. Ngoan nhé!”. Tôi rúc sâu vào lòng bác Hai và thiếp đi giữa chừng câu chuyện kể. Bác Hai kể chuyện: “Con ngỗng nhà bác A” tới đoạn này: “…Tưởng vẫn như mọi đêm, ccác chú chuột mặc sức lộng hành giữa bầy gà xao xác nhảy.
Tạp chí Mẹ và Bé - Khi mình đang ngủ vào bất kì thời gian nào nếu cần làm mình thức dậy bạn biết bố mẹ mình sẽ làm gì không? Bố mẹ mình sẽ làm cho cái điện thoại nhà mình kêu “Reng… reng…” là mình dậy liền. Câu đầu tiên khi tỉnh dậy là “Ơ… ơ…” và hua tay liên tục.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tuy con đã đi lớp được gần 3 tháng rồi mà buổi trưa khi đi dạy về không được âu yếm, bế con như mọi lần mẹ vẫn không tài nào chợp mắt được để chiều đi làm. Hình ảnh, tiếng cười, tiếng khóc của con lúc nào cũng trong tâm trí mẹ. Mẹ nhớ lắm những buổi sáng khi con thức dậy - con thơm mẹ - thơm bố Thắng xong, điều đầu tiên con nói là “Con không đi lớp đâu”, mẹ thương và xót xa lắm vì con mới gần 2 tuổi - bé và ít tuổi nhất lớp - nhưng mẹ vẫn mỉm cười ôm con vào lòng và giải thích rằng “Con đi lớp được múa - hát - chơi trò chơi với các bạn như ở công viên, ở siêu thị mà cuối tuần bố mẹ hay cho con đi ấy”.
Tạp chí Mẹ và Bé - Hi! Mình tên là Nguyễn Đình Chấn Lâm, bạn có thấy tên mình là lạ không? Lúc mình còn trong bụng mẹ, mẹ thường âu yếm nói với mình “Chấn Lâm của mẹ mau lớn để mẹ con mình nhanh được gặp nhau nhé!” Mình cũng mong được gặp mẹ lắm, thế là ngày 30/10 mình chào đời, ngày mình sinh cũng là ngày Thủ đô Hà Nội đón nhận trận lụt lịch sử, nhưng mình không sợ đâu vì mẹ con mình ở dưới nhà ông bà ngoại ở Hải Phòng mà.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình kể cho các bạn một bí mật nhé: Mình là một cô bé rất lỳ lợm đấy, vì các bạn khác chỉ ở trong bụng mẹ 9 tháng 10 ngày thôi, nhưng mình thì quá 9 tháng 15 ngày rồi mà vẫn chưa muốn rời cái ổ ấm áp của mẹ. Khi đi khám, bác sĩ nói với mẹ là mình có nhau thai vắt vai nên cần phải mổ, mẹ sợ lắm (nhưng mình thì thấy mình như hoa hậu ấy). Bố mẹ mình theo lời bác sĩ, thế là mình phải tạm biệt dải hoa trên vai, tạm biệt chỗ ở ấm để ra ngoài.
Tạp chí Mẹ và Bé - Ê, Sơn Lâm Hà Bá chào chú chưa? Mình tức lắm các bạn ạ vì đi đến đâu mình cũng bị mọi người gọi cả tên gia đình lên, mình ấm ức về bảo với mẹ: “Từ mai con sẽ không đi đâu nữa”. Mẹ ngạc nhiên hỏi vì sao? Mình mới nói là: “Đi đến đâu cũng bị các bác các chú gọi cả tên nhà mình lên, con tức không chịu được.”
Tạp chí Mẹ và Bé - Vậy là bố đã trở về với ba mẹ con mình. Căn nhà nhỏ ấm áp lại đầy ắp những niềm vui. Mẹ thầm cảm ơn hai chị em con đã kéo bố về cho gia đình mình. Các con thật đúng là hai thiên thần của mẹ.
Con yêu, con có biết khi con đánh vần cho mẹ nghe cáI tin nhắn không dấu trong điện thoại của bố, mẹ như bị lạc vào một thế giới khác không? Nước mắt mẹ bỗng như một đợt sóng cuồn cuộn, trực trào ra, con tim mẹ đau thắt. Nhưng mẹ kịp tay cấu mạnh để kìm hãm những tủi hờn đó. Mẹ cười nhẹ nói: là bố mẹ nhắn tin cho nhau đấy, con thấy có yêu không?
Tạp chí Mẹ và Bé - Con biết không, mang thai con là ngoài dự kiến của mẹ, vì lúc đó bố mẹ còn nhiều khó khăn, mẹ không muốn sinh con ra, con phải chịu thiệt thòi, thua chị, kém em, mẹ còn sợ không cung cấp đủ dưỡng chất cho con. Nhưng không phải vì những lý do đó mà mẹ buông xuôi, càng khó khăn mẹ càng cố gắng khắc phục. Mẹ sưu tầm sách báo, học hỏi kinh nghiệm của những người đi trước, tham khảo, suy ngẫm và chắt lọc, xem những gì trong khả năng của mình mà vẫn giúp con lớn, khỏe, thông minh.
Tạp chí Mẹ và Bé - Gần 4 năm trước, tạm gác lại những buổi biểu diễn, những dự định, những tham vọng của một nghệ sỹ guitar trẻ, mẹ háo hức chuẩn bị chào đón sự ra đời của chị con - Mila. Bố vẫn luôn thích con gái nên đã rất vui khi có cô con gái đầu lòng. Còn đối với mẹ thì con gì cũng được, miễn là khỏe mạnh.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Ben, còn cô bé bên cạnh là Bon, con dì Út. Không hiểu sao Má Mười lại đặt cho mình cái “nick-name” này? Trong khi tên khai sinh của mình là Huỳnh Hoàng Triều – nghe “oách” chưa? Ai cũng bảo sao ba mình đặt tên mình nghe “kêu” thế! Hồi nhỏ, lúc nào mình cũng ngước lên, ai nói chuyện với mình, kêu hoài mình mới chịu hướng mắt xuống nhìn. Bởi vậy, mọi người trong nhà ghẹo “tại là Vua Chúa mà nên nhìn lên không à!”.
Tạp chí Mẹ và Bé - Không biết các bạn có thấy tên mình hay không? Còn mình thì rất tự hào và yêu quý cái tên Đào Trần Hải Minh của mình lắm. Trong đó vừa có họ của ba và mẹ mình đấy đó cũng chính là tình yêu của ba và mẹ, và dành tất cả tình yêu đó cho mình. Tên của mình là do ba đặt cho, tên của ba là Hải Lam có nghĩa là biển xanh, còn mình là Hải Minh là biển sáng, mình thấy ba nói “Hải” nghĩa là biển.
Tạp chí Mẹ và Bé - Giới thiệu với các bạn đây là bé con nhà tôi. Bé tên là Lê Minh Ngọc. Ở nhà mọi người thường gọi bé là Sâu. Vì sao nhỉ? Ngay từ khi còn ở trong bụng mẹ, bé đã khá hiếu động, luôn xoay từ bên này sang bên kia. Có lần đi ngoài đường, không biết thích thú điều gì mà bé “tung chưởng” đạp một phát vào lưng bố làm bố bé tưởng bị mẹ “đấm” vì tội “liếc ngang, liếc dọc”, hihi!
Tạp chí Mẹ và Bé - Mẹ mang thai con là cháu đầu lòng, cả nhà náo nức trông chờ sự ra đời của con cùng sự chuẩn bị từ tấm tã lót, chiếc vớ con con đến cả việc đặt tên cho con nữa. Cũng vì chuyện đặt tên cho con mà mẹ đã làm bà nội và bà ngọai buồn khi không được đặt tên cho thằng cháu cưng của mình.
Tạp chí Mẹ và Bé - Con gái của mẹ
Tên là Bảo Thu
Nhưng mẹ thích gọi
Con là Susu
Tạp chí Mẹ và Bé - Ngày mẹ sinh con trời đã sang mùa
Thu Hà Nội nắng hanh vàng con phố.
Gió heo may đưa làn hương sớm nở
Có hai người ấp ủ những ước mơ.
Tạp chí Mẹ và Bé - Xin chào! Tớ tên là Nguyễn Minh Hiếu. Trước khi sinh tớ, bố mẹ tớ đã ấp ủ cái tên này rồi. Đó cũng là điều bố mẹ mong muốn ở tớ sau này – sống có hiếu với cha mẹ. Thế nhưng, thường ngày ở nhà, ai cũng gọi tớ là Dính. Các bạn có biết vì sao không? Mẹ tớ bảo đó là vì tớ “dính” mẹ tớ ghê quá đấy mà.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Hến Chăm (Chăm nghĩa là chăm chỉ). Các bạn có thấy cái tên của mình hơi dài và khó hiểu không? Còn mình thì thấy nó ngộ nghĩnh và đáng yêu lắm vì cái tên này là do mình tự lựa chọn đấy. Mẹ mình nói: “Khi mình vừa mới chào đời, mẹ cũng mong đặt cho mình một cái tên ở nhà với hy vọng mình sẽ dễ nuôi (hay ăn, chóng lớn).
Tạp chí Mẹ và Bé - Cháu xin kính chào Ban biên tậpTạp chí Mẹ&Bé cùng các độc giả gần xa ạ! Trước tiên cháu xin cám ơn ban Biên tậpTạp chí Mẹ&Bé đã tạo điều kiện cho cháu có một sân chơi vô cùng ý nghĩa để cháu được giới thiệu cái tên yêu của em bé nhà mình ạ!
Tạp chí Mẹ và Bé - Mẹ cháu xin giới thiệu bé "Tý điệu" với cả nhà nhé. Hẳn là có rất nhiều bé được bố mẹ gọi là Tý nhưng bé nhà mình lại là "Tý điệu" cơ. Nghe lạ và đáng yêu hơn nhiều phải không ạ? Sở dĩ cháu có tên đẹp như vậy vì khi cháu mới sinh được vài tháng, mẹ cháu hay cho cháu dùng bỉm Huggies.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình có một nickname rất đặc biệt là: “Bim”. Mình tròn 3 tháng hôm 30.11 vừa rồi đấy các bạn ạ. Các bạn có biết tại sao mình lại có cái tên đó không? Là vì hai lí do đấy: Thứ nhất là vì 9 tháng 10 ngày mang bầu mình mẹ ăn rất nhiều bim bim vì đó là món khoái khẩu của mẹ mà. Lí do thứ hai là trong ngày mẹ sinh mình, khi vừa ở phòng sinh ra, bố vừa đón mình từ tay bác sĩ thì thì anh Đức Anh (là anh con bác mình), mới tròn 3 tuổi, cầm gói bim bim chạy đến:
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình xin tự giới thiệu, tên ở nhà của mình là Đậu Bắp, còn đi học tên mình là Đỗ Ngô Bảo Ngọc, năm nay mình gần 3 tuổi. Các bạn biết tại sao mình lại có cái tên ngộ nghĩnh này không? Vì ba mình họ Đỗ có nghĩa là Đậu, còn mẹ mình họ Ngô có nghĩa là Bắp nên cả nhà quyết định lấy tên mình Đậu Bắp. Nghe cũng hay phải không các bạn?
Tạp chí Mẹ và Bé - Đây là mình lúc gần 5 tháng đấy các bạn ạ. Các bạn có thể gọi mình với 3 tên: Bell, Minh Đức, Minh Hiếu đều được. Ngay từ khi còn trong bụng mẹ sáng nào mình cũng được bố đánh thức “Bell con dậy chưa? Dậy đi làm với mẹ đi con”. Tên Bell là bố đặt cho mình đấy. Chẳng là bố mình rất mê xe REBEL nên ngay từ khi biết có mình bố đã gọi mình là Bell rồi.
Tạp chí Mẹ và Bé - Các bạn nhìn xem mình có đẹp trai không? Ông nội vẫn bảo mình đẹp trai nhất nhà là bố mình cơ, còn mình là con gái. Mình rất yêu ca nhạc nên ở nhà hay xảy ra sự cố. Mỗi lúc mẹ hát ru mình ngủ thì mình mở mắt thật to, lắng nghe một cách say mê rồi mình cười toe toét. Nhưng khi mẹ xi mình tè thì mình lại ngủ khì. Ở nhà mọi người âu yếm gọi mình là Chíp
Tạp chí Mẹ và Bé - Khi mẹ có thai con, chưa biết đặt tên ở nhà cho con là gì thì hôm nọ, khi bố mẹ dắt anh Gấu đi Thảo Cầm Viên chơi, anh Gấu cứ nằng nặc đòi đi xem con nhím mà bố mẹ tìm hoài chẳng thấy chuồng nhím đâu cả. Gấu cứ khóc đòi xem bằng được vì Gấu chỉ thấy mấy chú nhím con trên tivi và trong mấy quyển truyện tranh thôi. Bí quá, mẹ hứa đại: “Để vài tháng nữa mẹ sẽ cho con xem con nhím”. Gấu hỏi “Ở đâu?” Mẹ chỉ đại vào… cái bụng bầu: “Nhím ở đây nè!”
Tạp chí Mẹ và Bé - Tên thật của mình là Lưu Hoàng Minh Ngọc, còn tên ở nhà (hay còn gọi là Petname) là Su Su. Dù là Minh Ngọc hay Su Su đều có điểm chung là đều được bố mẹ mình suy nghĩ và “thai nghén” trong 9 tháng 10 ngày. Mẹ mong muốn mình và anh trai hơn mình 3 tuổi luôn yêu thương, đoàn kết với nhau như mẹ với các anh chị em của mẹ.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chào các bạn, mình tên là Đức – Nguyễn Trung Đức. Mình vừa tròn 3 tháng ngày 12/8 này thôi. Mình được ông bà Nội đặt tên đấy các bạn ạ. Ông mình bảo Đức là đức hạnh, phẩm chất con người, là người sống coi trọng nhân nghĩa đúng với đạo lý làm người.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình có một cái tên thật lạ ít xuất hiện trên các trang báo cũng như trong cuộc sống hàng ngày. Mình là “Tép” đó! Hì hì nghe thật bé xíu phải không?
Cái ngày còn trong bụng, cứ nghe bố mẹ tranh luận mãi để tìm ra một cái tên thật ấn tượng để đặt cho mình, nhưng mãi có đâu. Mẹ bảo “bé Bơ” nghe vừa béo vừa bụ. Bố bảo “ Bé Bo” nghe yêu hơn! Vậy là mãi bố mẹ chẳng thống nhất, mình vẫn chưa có tên.
Tạp chí Mẹ và Bé - Nick name của mình là Bi còn tên đi học là Trần Quang Minh, mình sinh ngày 01/7. Mẹ đặt tên cho mình từ lúc còn bé xíu trong bụng mẹ, tên Bi cũng là do Ba mình đề cử từ trước vì từ khi biết mình là con trai và ba nghĩ chắc hai mắt mình cũng tròn xoe như hai hòn bi giống như anh Hai của mình và ba mẹ nghĩ mình sẽ lanh lẹ như hòn bi vậy. Hôm nay mình đã gần sinh nhật 2 tuổi rồi, mình đã biết gọi Hai ơi
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên thật là Nguyễn Hà Anh, tên gọi ở nhà của mình là Thỏ. Mình được 11 tháng tuổi rồi. Mình sẽ kể cho các bạn nghe những cái tên của mình đã được ra đời như thế nào. Tên ở nhà của mình xuất hiện trước. Hồi đó mẹ Hà mới mang bầu được hơn 2 tháng, mẹ chư biết giới tính của mình. Mọi người đoán mẹ của mình có thể sinh thêm một bé trai nữa.
Tạp chí Mẹ và Bé - Thay mặt những người thực hiện chương trình, Bảo Trân xin gửi lời chào đến quý vị đọc giả!
Có lẽ các bạn rất ngạc nhiên vì mình có lời chào đặc biệt đến vậy?
Bởi vì mình thường xuyên làm MC và xuất hiện trên TV từ lúc còn trong bụng mẹ. (Mẹ mình là một người dẫn chương trình truyền hình mà!). Dù bị thai hành đến ngất xỉu nhưng mẹ vẫn cố gắng trò chuyện cùng với mình, cho mình nghe nhạc giao hưởng mỗi ngày.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Nguyễn Trọng Khôi nhưng lại được gọi là O - xì (Oishi), cái tên nghe là muốn ăn đúng không? Thực ra mình có một cái tên khác cơ. Từ khi mang thai rồi khi sinh ra mình bố mẹ luông mong mình khỏe mạnh, thông minh và sau này mình cũng giỏi giang, thành đạt như ông Bill Gate ở bên Mỹ ấy nên đã gọi mình tên thân mật “Bil Bil”.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là “Hứu” - có nghĩa là Hiếu, nhưng chỉ tại mình nói ngọng, nên mới thành như thế, chứ tên thật của mình là Lê Trung Hiếu, đến 23/08 này là mình tròn 2 tuổi đấy các bạn ạ!
Các bạn thấy tên của mình có hay không, tên mình là do ông nội đặt cho, một cái tên đầy ý nghĩa phải không các bạn? Các bạn biết không, để chọn được cái tên ấy cho mình ông nội đã phải mất ngủ cả tuần đấy, lúc đi làm giấy khai sinh, thậm chí ông đã phải đến xin đổi mấy lần mới được cái tên ưng ý đấy nhé!
Tạp chí Mẹ và Bé - Chào các bạn, mình là Lục Mai Anh. Đây là mình lúc hơn 8 tháng tuổi. Mẹ mình bảo Mai Anh có nghĩa là tinh túy của hoa mai. Ngoài ra, từ “Mai” còn có ý nghĩa đối vói mình vì đó là tên bà cô đã mất của mình. Thế nhưng ở nhà mọi người thường hay gọi mình là Chíp, tức là chíp hôi. Lúc mình sinh ra cả nhà vẫn chưa biết gọi mình là gì trong khi bà nội đã nghĩ ra bao nhiêu là tên hay mà bố mẹ vẫn không ưng.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình xin tự giới thiệu, mình tên là Xoài, hihi, cái tên rất lạ phải không, chắc rất ít bà mẹ đặt tên cho con gái mình là Xoài, cũng không phải tự dưng mẹ đặt tên cho mình như thế đâu nhé, hồi mình còn ở trong bụng mẹ ý, lúc chỉ mới được mấy tuần tuổi thôi, mình đã làm mẹ mình rất mệt mỏi rồi, mẹ ăn cái gì vào là lại nôn ra liền, thế nhưng ăn xoài xanh dầm nước mắm và ăn ốc luộc thì không sao, mẹ lại còn thấy ngon miệng nữa, thế là mẹ mình quyết định, nếu là con gái sẽ gọi là Xoài, nếu là con trai sẽ đặt là Ốc.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ tên là Nhím, tên khai sinh của tớ là Nguyễn Hồng Lam (tên của sông Hồng và sông Lam quê bố và mẹ tớ đấy). Các bạn có biết tại sao mẹ đặt tên tớ là Nhím không, mẹ bảo Nhím rất hiền không bắt nạt ai nhưng không ai bắt nạt được Nhím. Chỉ cần xù lông là ai bắt nạt Nhím sẽ bị đau rồi. Trộm vía, từ bé tớ cũng rất ngoan chẳng quấy đêm bao giờ nên mẹ tớ cũng đỡ vất vả.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Thành Trung và em gái mình là Anh Phương. Tên đi học của hai anh em đều do ông nội mình đặt. Ông đọc nhiều sách nên mỗi cái tên ông đặt đều mang một ý nghĩa riêng và nhất là nó còn gắn với tên của bố mẹ mình nữa đấy!
Ở nhà bố mẹ mình thường gọi mình là Pis. Nghe mẹ mình kể nick name này bắt đầu từ kỷ niệm tháng trăng mật tại Châu Âu của bố mẹ mình. Các bạn đã từng nghe câu chuyện về chú bé Manneken Pis chưa nhỉ?
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Lê Nam Khánh, hiện mình đã được hơn 2 tuổi rồi. Bố đặt tên mình như vậy vì muốn mình sẽ hát hay như chú Nam Khánh của nhóm AC&M (nhưng chẳng hiểu sao mình lại hát rất….. tệ) và thường ăn bớt lời bài hát nữa hi.. hi.. hi. Mẹ vẫn bảo mình là: “Khánh có biết hát đâu, toàn….đọc thôi đấy chứ”. Mình còn có một “sở trường” nữa là phá đồ chơi, chiếc ô tô nhựa nào vào tay mình thì chỉ sau một lúc là mỗi nơi một bánh
Tạp chí Mẹ và Bé - Đây là mình lúc 5 tháng tuổi. Tên đi học của mình là Trần Công Thành nhưng ở nhà ai cũng gọi mình là Sóc. Khi mang thai mình, bố mẹ mình nghĩ mãi vẫn chẳng biết đặt tên ở nhà là gì.Tên Sóc đến cũng thật tình cờ. Mình có một chị gái 6 tuổi. Tên đi học của chị là Thảo, mẹ mình gọi yêu là "Thỏ", chính chị đã đặt tên cho mình.
Tạp chí Mẹ và Bé - Xin chào các bạn! Mình tên là Nemo và em của mình tên là Barney. Các bạn có nghe tên này quen lắm không? Vì cả bố và má của mình đều thích xem phim hoạt hình nên đã quyết định đặt tên cho 2 anh em mình như vậy đó.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Nhật An, mẹ của mình là cô giáo mầm non nên từ nhỏ mình được mẹ mình hát cho nghe rất nhiều bài hát thiếu nhi nhí nhảnh. Mẹ thường nói rằng âm nhạc sẽ khiến con trẻ thông minh hơn, mình không biết thật hư như thế nào. Nhưng mỗi khi được mẹ ôm ấp vỗ về và cất tiếng hát ru, mình chỉ muốn rút sâu vào lòng mẹ, tận hưởng mùi hương ngọt ngào và từng nhịp đập trái tim rất đỗi dịu dàng từ mẹ.
Tạp chí Mẹ và Bé - Ba và Mẹ thỏa thuận là sẽ đặt cho con trai một cái tên phải có “một cái gì đấy” thật đàn ông để sau này con lớn lên sẽ trở thành người đàn ông có trí tuệ và thành đạt. Và thế là cái tên “ Hiển Minh “ ra đời , nghĩa là sự thông minh luôn ngời sáng trong con.
Tạp chí Mẹ và Bé - Cháu xin chào cả nhà ạ!
Cháu đố cả nhà biết cháu là con trai hay con gái đấy? Con trai ạ? Dạ, không, cháu là con gái chính hiệu đấy! Cả nhà biết không, cháu thích chơi với gấu Pooh lắm. Mỗi lần bố mẹ đưa gấu Pooh cho cháu chơi là cháu chỉ thích ôm và há miệng ra đòi “xơi” gấu thôi (hihi, vì cháu mới được gần 4 tháng tuổi thôi mà!).
Tạp chí Mẹ và Bé - Con trai tôi sắp tròn một tuổi, thời gian trôi đi thật nhanh. Thời gian này năm ngoái, tôi còn nhớ rất rõ mình đau đớn và hồi hộp thế nào khi chuyển dạ đứa con đầu lòng. Thấm thoắt đã một năm trôi qua, vậy mà tôi vẫn chưa làm được gì thật sự ý nghĩa cho con trai yêu quý. Tôi hy vọng rằng vào ngày con trai tôi tròn một tuổi, tôi và gia đình sẽ được nhìn thấy hình ảnh cháu trên cuốn Tạp chí có uy tín như “M&B”, được đọc những dòng ký ức về cái tên âu yếm của cháu.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tên của bố mình là Nguyễn Tiến Bảo, ngày mẹ mang thai mình, việc tìm một cái tên hay, thích hợp cho mình là cả một vấn đề lớn lao trăn trở đối với mẹ. Mẹ mình đã phải liên tưởng và suy nghĩ rất nhiều. Biết mình chào đời sẽ là con trai, mẹ nghĩ chắc chắn sẽ là Nguyễn Tiến…rồi gì gì đó tính sau ! Sau đó mẹ liên tưởng đến sự trùng hợp giữa tên quê của Ông bà Nội và bà ngọai, Ông nội mình sinh ra ở làng Vĩnh Phú
Tạp chí Mẹ và Bé - Nickname của mình là Xíu, mẹ đã đặt từ khi mình còn bé tí ti trong bụng Mẹ. Dì Ngọc đã đề cử tên Xíu với mẹ vì dì biết một số chị bé và các cô tên Xíu rất thông minh, nhanh nhẹn và đáng yêu. Từ lúc nằm trong bụng mẹ, mình đã thuộc tên mình rồi vì ngày nào mẹ cũng nói chuyện với mình và gọi tên mình. Vì thế ngay từ lúc bé xíu, ai gọi “Xíu ơi” là mình hướng mắt về phía đấy rồi.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Giang Khánh Đăng, cái tên mà ba mẹ mình lựa chọn từ khi bắt đầu mang thai mình. Nhưng ở nhà, mọi người thường gọi mình là Totti. Các bạn có biết chú Francesco Totti của đội bóng AS Roma không? Ba mình rất mê lối đá của chú ấy nên lấy tên của chú ấy để đặt cho mình.
Tạp chí Mẹ và Bé - Khi mẹ viết thư này Bun của mẹ mới 10 tháng tuổi chưa thể đọc được chữ. Mẹ sẽ giữ gìn bức thư này thật cẩn thận. Sáu năm nữa khi con đến tuổi đi học, mẹ sẽ lấy ra cho con tự đọc. Khi đó dù con vẫn chưa thể hiểu hết những gì mẹ viết, nhưng con cũng sẽ hiểu được phần nào tình cảm thiết tha tràn đầy tình yêu thương của mẹ dành cho con.
Tạp chí Mẹ và Bé - Vậy là mẹ đã xa con đã 7 tháng rồi, gọi là xa nhưng mẹ cũng chỉ cách nhà bà nội 40 cây số, nhưng cũng không thể gọi là gần vì cuối tuần mẹ mới được về với con. Mỗi lần về với con mẹ lại vui, buồn lẫn lộn; vui vì tuần nào mẹ về con lại cho mẹ một bất ngờ bởi con đã biết nói, biết nhảy, biết múa và làm rất nhiều trò, con cũng biết chạy ra đón mỗi khi nghe tiếng mẹ ở cổng; nhưng mẹ buồn vì mỗi khi mẹ chuẩn bị lên Hà Nội con lại ôm chân mẹ đòi theo. Con có biết chưa bao giờ mẹ thôi khóc khi rời xa nhà bà nội
Tạp chí Mẹ và Bé - Tớ là Nguyễn Minh Huy, tên gọi yêu ở nhà của tớ là "Dế con". Cái tên nào của tớ cũng hay và có ý nghĩa cả đấy các bạn ạ. Trước hết, tớ sẽ kể cho các bạn nghe về nguồn gốc cái tên Nguyễn Minh Huy của tớ nhé! Đây là cái tên mẹ tớ đặt cho tớ! Thấy mẹ tớ bảo, khó khăn lắm mẹ tớ mới "bảo vệ" được cái tên này cho tớ đấy! Chẳng là... ông bà nội, ngoại rồi cả bố tớ, mỗi người đều đặt cho tớ một cái tên. Nhưng mà mẹ tớ khăng khăng không chịu. Các bạn biết vì sao không? Bởi vì trước khi sinh tớ, mẹ tớ đã vào mạng Internet tìm hiểu rất kỹ rồi!
Tạp chí Mẹ và Bé - “Alo! Em sắp xếp công việc ở nhà để tuần sau đi làm nha!”, nghe tin ấy mẹ vui mừng lắm vì bao tháng mong chờ việc làm để khẳng định mình với xã hội, để có thêm thu nhập lo cho gia đình nhỏ của mình đã đến. Mẹ định hôn lên hai má phúng phính của con để báo tin vui này, nhưng mẹ phải dừng lại với suy nghĩ: mình đi làm rồi con mình sẽ ra sao đây?!
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình là Bắp hay còn gọi là Ngô đấy, sở dĩ mình có cái tên ấy bởi ngày mẹ sinh mình, sinh ra đúng vào dịp ba đang thu hoạch bắp nên khi vào bệnh viện thăm hai mẹ con ba đặt cho mình cái tên đó luôn, chẳng thế mà giờ trông mình chắc như bắp đó, hi. Các bạn biết không? Mình cất tiếng khóc chào đời vào ngày 3/10/2011. Lúc mới sinh mình nặng 2,9kg, sau 1 tháng “ti” sữa mẹ mình tăng được 1,5kg đấy. Mẹ Thành nuôi mình hoàn toàn bằng sữa mẹ trong 6 tháng đầu nên khi 6 tháng mình được 9,5kg và cao 70cm luôn!
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình chào đời vào một ngày mà mẹ và các cô chú ở trường mẹ không thể nào quên. Đó là ngày bế giảng năm học ở trường THPT Đông Anh 22/5/2008. Hôm đó trời nắng nóng lắm. Ve kêu râm ran. Hoa phượng nở đỏ rực cả góc sân trường. Buổi bế giảng sắp kết thúc, mẹ và mọi người chuẩn bị ra nhà hàng ăn liên hoan, thì mình quẫy đạp đòi ra.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mình tên là Phạm Minh Quân, còn em gái mình tên là Phạm Minh Anh. Tên 2 anh em mình là do ba của mình đặt đấy. Ba mong muốn lớn lên mình sẽ thông minh, sáng suốt và thành đạt, còn em mình thì sẽ xinh đẹp, dễ thương và mạnh mẽ. Ở nhà mình tên là Bo, còn em mình tên là bé Dâu (mình đặt cho em đó) vì lúc mang thai em, mẹ mình rất thích ăn qủa dâu.
Tạp chí Mẹ và Bé - Vậy là con gái mẹ sắp tròn bốn tuổi rồi! Bốn năm thật là ngắn ngủi đối với một đời người nhưng đối với mẹ đó là cả một công trình vĩ đại. Con biết không? Lúc mang bầu con mẹ hạnh phúc lắm nhưng cũng chất chứa bao nỗi niềm: Mẹ sợ mẹ không biết cách chăm sóc em bé khi mới chào đời, mẹ sợ những lúc con bị ốm đau…
Tạp chí Mẹ và Bé - Mới ngày nào con còn trong bụng mẹ,nói chuyện với mẹ bằng những cái đạp nhẹ của cùi tay,của đôi bàn chân nhỏ xíu. Vậy mà giờ đây theo năm tháng con đã lớn khôn từng ngày, con của mẹ đã 4 tuổi rồi, chững chạc,lém lỉnh,ngộ nghĩnh thật đáng yêu.
Khi sinh con mẹ thật vất vả, mình mẹ đánh trận với những cơn trở dạ của con từ đêm đến tận sáng. Mà con thật ghê gớm đó nghe. Mãi đến tận 9h30 sáng mới chịu ra găp mẹ. Khi được ôm con vào lòng, mẹ hạnh phúc đến rơi lệ, mẹ không thể diễn tả niềm hạnh phúc ấy thành lời. Thời gian trôi nhanh tựa thoi đưa, thoắt đó con đã 4 năm trôi qua rồi.
Tạp chí Mẹ và Bé - Khi được hỏi bạn yêu nhất những người thân yêu của mình ở điểm gì, nhiều người trả lời là đôi mắt, là mái tóc, là nụ cười, giọng nói... Còn đối với tôi, đôi tay luôn là điểm mà tôi nhớ và yêu nhất đối với những người quan trọng trong cuộc đời tôi.
Đó là đôi tay của bố, đôi tay nhỏ nhắn, mảnh dẻ là thế vậy mà bố đã làm biết bao việc vì chúng tôi. Đôi tay ấy không chỉ biết cầm phấn, cầm bút mà còn biết cầm cày, cầm cuốc, biết quăng chài, quăng lưới... Đôi tay ấy đã cầm lấy tay tôi khi tôi vấp ngã và nâng tôi dậy, đẩy nhẹ vào lưng tôi để tôi bước tiếp vững vàng hơn.
Tạp chí Mẹ và Bé - Khi mẹ viết những dòng nhật kí này cho con thì con và ba đang ngủ, nhìn hai cha con ôm nhau ngủ mẹ hạnh phúc biết dường nào, con bé bỏng của mẹ nằm trong vòng tay của ba, ba như chú gấu ôm con đầy yêu thương che chở. Ba mẹ sẽ cho con những gì tốt đẹp nhất, mong cho giấc ngủ của con luôn an lành như bây giờ con nhé! Ba mẹ còn vất vả vì mẹ chưa xin được việc làm, dù vậy ba mẹ vẫn vui vẻ và hạnh phúc,tình yêu của ba mẹ càng nhân lên khi có con.
Tạp chí Mẹ và Bé - Chào các bạn !
Mình là Tăng Thùy Trang các bạn biết không, cái tên của mình là do mẹ mình đặt cho mình đấy.Vì mẹ tớ tên đệm là chữ Thúy nên mẹ mình viết cho mình chữ Thùy (thùy mị, nết na).
Tạp chí Mẹ và Bé - Chào các bạn!
Mình tên là Nguyễn Thiên Thư. Thư là kết quả của mối tình từ việc viết thư tìm bạn bốn phương của ba mẹ mình. Ba mẹ mình quen nhau qua những lá thư, rồi sau đó lại có duyên học cùng một trường đại học nên ba mẹ đã yêu nhau.
Tạp chí Mẹ và Bé - "Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm một ngày nữa để yêu thương!!!"
Bill của mẹ vừa đi ngủ rồi. Thế là hôm qua con đã tròn năm tháng. So với trước, Bill giờ đã ngoan và "tiến bộ " hơn nhiều, con đã biết giỡn với mọi người, biết đưa hai tay ra đón mỗi khi ai đó đưa vật gì cho con rồi con đưa vào miệng mút ngon lành!!!
Tạp chí Mẹ và Bé - Thế là ngày thôi nôi của con cũng gần tới, mẹ đang chuẩn bị mọi việc để ngày vui của con diễn ra tốt đẹp và tràn ngập tiếng cười. Mới ngày nào con còn nằm ngữa mà giờ con đã biết đi. Mẹ và con cùng quay lại thời gian cách đây 14 tháng nha, khi con gái còn nằm trong bụng mẹ, mỗi khi mẹ vui đùa cùng Ba con thì cái chân bé nhỏ của con lại “đạp” vào bụng mẹ như muốn hòa vào cuộc vui ấy.
Tạp chí Mẹ và Bé - Mới đó mà mẹ con ta đã đồng hành cùng nhau được 6 tháng 7ngày rồi đó "chiến sĩ" nhí của mẹ ạ! Ngày ngày bên con, nhìn con khôn lớn mà sao mẹ vẫn cảm thấy không đủ nhỉ...Càng lớn con gái yêu của mẹ càng giống bố...nhanh nhẹn và xitin làm sao. Mẹ còn nhớ như in cái ngày mà "cá Bống" của mẹ chào đời...
Tạp chí Mẹ và Bé - Con trai yêu! Hôm nay là ngày đầu tiên con đến lớp khi còn hai tháng nữa con mới tròn hai tuổi. Lòng mẹ tràn ngập nỗi lo lắng vì con yêu của mẹ bắt đầu cuộc sống mới khi không có mẹ ở bên, xung quanh toàn là những bạn bè,thầy cô xa lạ.... Mẹ thật xin lỗi con vì đã để con phải đi học quá sớm,nhưng do công việc của mẹ quá bận nên mẹ đành nén yêu thương con vào lòng nhìn con đi lớp với bao nỗi lo lắng luôn hiện hữu trong mẹ.
Tạp chí Mẹ và Bé - Về đến nhà, con vào phòng đóng cửa và khóc, bố mẹ hỏi gì con cũng không nói. Nhưng mẹ biết, dự án đầu tiên mà con phải thức trắng bao đêm để hoàn thành đã thất bại. Công sức, tâm huyết của con hai tháng nay đổ sông, đổ biển. Mẹ biết con rất buồn. Nhưng con yêu ạ, đó không phải là dấu chấm hết trên con đường sự nghiệp của con. Bởi, tất cả đang ở phía trước, thất bại này sẽ là nền tảng cho những thành công sau này của con.
Tạp chí Mẹ và Bé - Con gái yêu của mẹ!
Sau một tuần vất vả tập luyện, giờ công sức của 2 mẹ con mình coi như được bù đắp phải không con gái. Với kết quả Giải nhì Hội thi kể chuyện cấp trường đã là một thành tích tuyệt vời của 2 mẹ con mình rồi. Trong thời gian 1 tuần lễ mà con phải cố gắng học thuộc lòng câu chuyện dài hai trang giấy A4, đây quả là một việc làm quá sức đối với một cô bé lớp 1 như con.
Tạp chí Mẹ và Bé - Tại sao khi sinh ra mỗi người lại có một cái tên nhỉ ? Trước khi đi học bố mẹ tớ và mọi người đều gọi tên tớ là Cu tí, khi bắt đầu đi học mẫu giáo thì các cô giáo gọi là Gia Khang, mấy hôm đầu do chưa quen nên tớ cứ tưởng cô gọi ai. Khi bắt đầu vào học lớp 1, bố mẹ tớ hay gọi tên Gia Khang hơn và tớ cũng muốn biết tại sao mình lại được đặt tên này nên tớ hỏi bố
Mình là Phạm Hồng Phúc – là bố mình đặt tên cho mình đấy. Tên Phúc hơi con trai các bạn nhỉ? Hồng Phúc sinh ngày 04 tháng 05 năm 2010. Biệt danh ở nhà: Chim Ruồi, biệt danh này được đặt cho mình khi bố mẹ mình xem phim Con Air 1997 đấy ạ!
Con vừa trải qua trận ốm nặng nhất từ trước tới nay, nhìn con nằm thiêm thiếp Mẹ đau lòng quá, chả bù cho mấy hôm trước con cười nói vang cả nhà.
Con gái mẹ mới gần hai tuổi thôi mà đã biết làm bao nhiêu là việc, con biết giúp mẹ xếp quần áo gọn gàng, xếp dép của con ngay ngắn sau khi đi, biết cất bô của con sau khi đi vệ sinh xong, gặp người lớn con biết khoanh tay chào lễ phép, mỗi khi đi học về con líu lo kể ở lớp cô giáo dạy con hát, tập thể dục, cô giáo phạt những bạn nào không ngoan, rồi con thì thầm vào tai mẹ “Con thích bạn Bống, con thích chơi với bạn Bích nữa”, nhìn con cười tít mắt đáng yêu quá chừng.
Mình là Đỗ Nhật Linh, tên thường gọi của mình là Nhím vì mái tóc của mình lúc nào cũng dựng ngược lên như con nhím xù lông. Tuy vậy tính cách của Nhím rất "nữ tính" đấy nhé, mình yêu màu đỏ, thích mặc váy (giống hệt mẹ Luyến) và thỉnh thoảng lặng lẽ ngồi một mình ngắm nhìn cuộc sống (giống bố Kiên).
Mẹ vẫn thích gọi con như vậy, tên này không do ai đặt hết. Lúc con 2-3 tháng, mỗi khi con khóc là Ba đọc câu thần chú “công chúa bơi chủm chủm, mọi người cũng bơi chủm chủm, tất cả đều bơi chủm chủm” là con nín để lắng nghe Ba đọc. Mẹ nghe riết thành quen, và giờ con không “bơi chủm chủm” nữa nhưng mẹ vẫn thích gọi con như vậy.
Hôm nay là mồng 3 Tết, Quý Tỵ, Ba và Mẹ chuẩn bị đi thăm chú Út của mẹ (Chú Út là em trai của ông Ngoại con, con phải gọi bằng ông Út đó), tự nhiên Mẹ thấy thèm thịt gà và xoài chua vô cùng kể. Tới nhà ông Út của con, Mẹ đã ăn rất nhiều thịt gà, còn xoài chua thì không có, Ba và ông Út đã đi kiếm (vì Tết nên chợ không bán), và cuối cùng đã hái về một chùm ổi xanh thay cho xoài, Mẹ đã ăn hết một cách ngon lành.
Đến bây giờ có lẽ nhiều người vẫn chưa biết đến hạnh phúc là gì. Nhưng với mẹ hạnh phúc rất đơn giản là có tới hai cô công chúa. Lần đầu được làm mẹ với bao cảm xúc không nói thành lời. Mẹ đã rất vất vả để có con Na ạ. Mẹ mong con lớn từng ngày lắng nghe từng cái đạp cái gò của con. Ngày sinh con ra mẹ vui mừng khôn xiết khi nhìn con xinh xắn đáng yêu. Con lớn lên lanh lợi hoạt bát miệng lúc nào cũng cười tươi.
Hôm nay con gái bắt đầu khỏe lại, mẹ thấy con vui đùa và cười nhiều hơn, mẹ thấy rất vui. Mấy hôm rồi con cứ ho và sổ mũi suốt, bác sĩ bảo con bị viêm đường hô hấp trên, ba mẹ rất lo lắng, con lại không chịu uống thuốc và ăn cháo nữa. Lần nào con ốm mẹ cũng ốm theo con luôn, đêm mẹ không ngủ vì nghe tiếng con thở khò khè, con ho, con nôn, con trở mình mệt nhọc.
Vậy là hôm nay con đã tròn 2 tuổi rồi. 2 năm, một chặng đường không dài nhưng cũng chẳng ngắn phải không con? Trong 2 năm ấy không chỉ con gái mẹ phát triển từng ngày mà mẹ cũng học thêm được bao nhiêu điều trong hành trình làm mẹ. 2 tuổi, con gái biết tự bât đĩa Xuân Mai rồi nhún nhẩy hát theo; biết tự xúc ăn, tự uống nước dù vẫn còn đôi chút rơi vãi…
Ken yêu quý của dì!
Tháng 8 này là con tròn 4 tuổi rồi, thời gian trôi thật mau phải không con. Lúc mẹ Vinh sinh con, con chỉ vẻn vẹn có 2,6kg, con bé như một chú mèo con vậy. Dì không dám bế con vì sợ làm con đau, sợ làm rơi con nữa. Nhưng khi con được 3 tháng thì con rất mũm mĩm, ai cũng bảo mẹ con mát sữa. Dì rất thích ôm con vào lòng, thơm lên má con, vỗ nhẹ vào lưng con nữa, con thật là một cậu bé xinh xắn
Chào các bạn!
Mình tên là Nguyễn Mạnh Dũng, sinh ngày 08/05/2009. Ở tổ 5 phường Gia Sàng, thành phố Thái Nguyên. Mình còn có biệt danh là “Dũng ướt” (vì mình hay khóc) và “ông công nhân cần cù” (vì mình thích làm việc theo ông ngoại và bố).
Mình tên là Nguyễn Hoàng Hải, mình sinh ngày 24/1/2011, thế nhưng mình lại cầm tinh con Hổ đấy. Mình sinh ra ở thành phố cảng Hải Phòng, nơi vừa diễn ra lễ hội Hoa Phượng Đỏ đấy các bạn ạ! Ở nhà, mọi người thường gọi mình là Ngoác. Đấy là tên do bà ngoại mình đặt cho vì từ nhỏ mình rất hay khóc nhè, lớn lên thì rất hay ăn vạ và đặc biệt là đã khóc là “ngoác” rất to.
Mình tên là Nguyễn Ngọc Diệp Anh, nhưng ở nhà mọi người vẫn gọi mình là Chíp. Mình rất thích tên gọi này vì đây là tên do dì Lan mình đặt cho đấy. Tháng 8 vừa qua mình tròn 3 tuổi. Mình rất thích mặc váy, buộc tóc thành hai bím xinh xinh và lắc lư theo nhạc cùng anh trai Bá Hiệu. Ngày mình mới sinh, mẹ Hương, bố Minh rất vất vả vì mình đau ốm triền miên, thời gian mình ở trong bệnh viện nhiều hơn ở nhà đấy các bạn ạ.
Con trai yêu của Mẹ! Thời gian trôi qua nhanh thật, mới ngày nào nước mắt Mẹ rơi khi con trai ra đời một cách "vuông và khỏe mạnh". Thế mà giờ đây con trai Mẹ đã tròn 1 tuổi - cái tuổi mà theo như Mẹ được biết là "thích khám phá và quậy tưng bừng". Con yêu, con có biết không? 12 tháng qua Mẹ chăm con vất vả vô cùng vì con bị triệu chứng “trào ngược dạ dày thực quản”, mỗi lần cho con ăn xong 1 chén cháo hay bú xong 1 bình sữa là Mẹ lại hồi hợp, lo lắng vì sợ con bị nôn ra..
Con yêu, có con trong cuộc đời này là niềm hạnh phúc vô bờ bến mà thượng đế ban tặng cho mẹ. Dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào, con chính là nguồn động lực giúp mẹ sống tốt hơn và vững tin vào một tương lai tươi sáng hơn. Con biết không, khi bố và mẹ va chạm nhau .Mẹ thấy cuộc sống này thật ngột ngạt và đầy bế tắc, lòng mẹ đau nhói khi bố con luôn tỏ thái độ lạnh nhạt và thờ ơ với mẹ, trái tim mẹ như chết lặng khi nghe bố thắng giọng nói "đường ai nấy đi" cho dù sự việc không đến mức tồi tệ.
Bống yêu của mẹ! Con à vậy là thấm thoắt đã 1 năm kể từ ngày con chào đời. Mẹ vẫn nhớ như in tiếng khóc chào đời của con. Vậy mà hôm nay con đã tròn một tuổi rồi.
Cụ ngoại ốm nên Phương Nhi của mẹ theo bà ngoại về quê thăm cụ. Vì bố mẹ đều bận đi làm nên không thể đi theo bà và con gái được...mẹ lo và nhớ con nhiều lắm. Khi chuẩn bị đồ đạc cho hai bà cháu mà mẹ cứ bần thần, chuẩn bị biết bao nhiêu thứ rồi mà không biết có đầy đủ hay không... Liệu thời tiết ngoài bắc có trở gió đột ngột hay không, liệu con gái mẹ có ngủ ngoan khi xa mẹ không???
Nhật Nguyên con!
Sáng nay mặc cho con chiếc áo mới, đội thêm cái mũ be rê dì mới mua, mẹ ngỡ ngàng nhìn con trai mẹ, con trai mẹ thật bảnh bao. Đôi má phúng phính trắng, đôi mắt hiền con gái, cái mũi xinh xinh và cái miệng cười thật ghét nữa. Ba đến ôm con, thơm vào má con : Nhật Nguyên có thương ba không?
Việt Hương của Mẹ!
Ba Mẹ thật hạnh phúc khi mỗi ngày nhìn con lớn lên.
Đã gần sáu năm, kể từ ngày con gái của mẹ ra đời. Sáu năm với biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống. Mẹ sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo, ông bà ngoại đều là những người lao động. Ông bà đã phải chắt chiu từng giọt mồ hôi để nuôi mẹ khôn lớn trưởng thành. Cho đến ngày lập gia đình, mẹ chưa một lần báo hiếu được cho ông bà.
Mình là Ten, Tiếng Anh nghĩa là 10. Bác mình khi vào viện thăm mẹ lúc mới sinh mình đã thốt lên rằng: “Mẹ đẻ thế này là điểm 10 rồi, đặt tên con ở nhà là Ten đi”. Chả là mình có một chị gái hơn mình 2 tuổi, tên là Minh Khuê, là sao sáng đấy.
Đã 10 năm kể từ ngày con chào đời! Một con số thật tròn, thật đẹp!
10 năm được yêu thương, được chăm chút cho con, mẹ hiểu thế nào là hạnh phúc khi được làm mẹ! Năm tháng trôi qua, mẹ già đi theo quy luật của thời gian, nhưng niềm hạnh phúc vô bờ vì có con lại khiến tâm hồn mẹ như được chắp cánh, mỗi ngày như được trẻ lại!
Con gái bé bỏng của mẹ!
Vậy là con đã được 19 tháng tuổi rồi, thời gian trôi thật nhanh quá! Bây giờ con đã chạy khắp nơi, con cũng nói được nhiều rồi, ba mẹ biết con muốn gì, con đau ở đâu, biết con thích gì và không thích gì. Con gái mẹ cũng điệu lắm nhé, mỗi lần con được mang đồ mới, kẹp tóc xinh là con lại tỏ ra rất thích thú, mặt con hớn hở trông mới ngộ nghĩnh đáng yêu làm sao.
Chào các bạn! Mình là Thái Bảo Lân nhưng anh trai của mình lại đặt cho mình cái tên ở nhà là Xoài đấy. Anh mình bảo vì mình tròn tròn bụ bẫm giống quả Xoài và lớn lên sẽ nói năng ngọt ngào như quả Xoài chín mọng.
Mình tên là Nguyễn Võ Duy Đằng. Để đặt được tên này cho mình,ba mẹ mình đã “nghiên cứu” rất lâu vì ba mẹ muốn mình có một cái tên thật ấn tượng, mang đậm “dấu ấn” của ba và mẹ. Nguyễn là họ ba mình, Võ là họ của mẹ mình, Duy trong chữ duy trì, còn Đằng thì trong chữ cát đằng.
Hôm nay mẹ và chị Sam của con đi chơi giao nhiệm vụ cho bố ở nhà trông con, nói thật là bố hơi lo lắng vì đây là lần đầu tiên chỉ có mình bố và con ở nhà với nhau lâu như vậy, bố không khéo trong việc chăm sóc con nhưng bố tin, bằng tình yêu của bố dành cho con, bố con mình sẽ phối hợp với nhau thật nhịp nhàng con nhé.
Sự có mặt của con trên đời là niềm mong mỏi, là hạnh phúc vô bờ của ông bà, cha mẹ, hai chị gái của con và những người thân yêu ruột thịt. Tất cả mọi người đều mong chờ giây phút con chào đời và đã vỡ òa hạnh phúc khi con cất tiếng khóc đầu tiên. Chị Bảo Ngọc của con dù có 5 tuổi thôi nhưng chị đã biết đòi bằng được theo Cha vào bệnh viện để chờ đón khi con đựoc sinh ra.
Mình tên là Nguyễn Mạnh Dũng, sinh ngày 08/05/2009. Ở tổ 5 phường Gia Sàng, thành phố Thái Nguyên. Mình còn có biệt danh là “Dũng ướt” (vì mình hay khóc) và “ông công nhân cần cù” Mình tên là Nguyễn Mạnh Dũng, sinh ngày 08/05/2009. Ở tổ 5 phường Gia Sàng, thành phố Thái Nguyên. Mình còn có biệt danh là “Dũng ướt” (vì mình hay khóc) và “ông công nhân cần cù”
Ngày…tháng…năm
Mẹ thật hạnh phúc khi được người ta gọi là bà bầu. Nhưng mẹ hạnh phúc hơn khi được ấp ủ con trong chín tháng mười ngày…
Ngày…tháng…năm
Mẹ lắng nghe rất nhẹ nhàng từng nhịp đập của con hòa cùng nhịp đập trái tim của mẹ. Mẹ mong được gặp con ngay trong giây phút này mà không cần biết con là con trai hay con gái.
Chào các bạn, tớ là Hoa Tuệ Lâm. Lúc sinh ra tớ chỉ nặng có 3kg thôi nhưng tớ được kế thừa nết ăn uống của ba mẹ nên ăn nhiều, hấp thu tốt, giờ tớ đã được hơn 13 kg rồi.
Mình tên là Tường Lam, sinh ngày 09 tháng 07 năm 2012, mình là "Tiểu Long Nữ" đó nha (vì mình sinh trong năm Nhâm Thìn mà :)). Ngay từ khi mẹ mang thai mình, mẹ đã mong mình sẽ là một cô công chúa Rồng, mặc dù ai cũng bảo năm Nhâm Thìn nếu là con trai thì sẽ tốt hơn.
Con gái yêu của mẹ!
Tháng tám này con tròn hai tuổi và mẹ sẽ cho con đi học. Không biết trời nắng thế con có bị ốm không? Con có khóc không nhỉ? Con có nhanh chóng quen cô, quen bạn và học được nhiều thứ như mẹ mong muốn không?
Khi viết những dòng thư này là lúc mẹ rất nhớ các con. Mẹ nhớ khi mới sinh chị SuSu mẹ đã vui, rất vui. Mẹ đã khóc rất nhiều vì mẹ được nhìn thấy con, tròn trịa, dể thương như 1 thiên thần. Dần dần con lớn mẹ càng yêu con hơn, khuôn mặt bầu bỉnh rất đáng yêu, thú thực mẹ mong con mãi như vậy đó Su Su của mẹ à.
Con của ba nay đã được 20 tháng tuổi rồi nhỉ ,con đã biết chạy biết nói, và tiếng đầu tiên con gọi đó là (Ba Ba).Đến bây giờ thì con đã nói được 2 từ rồi, con của ba nay đã đi nhà trẻ rồi nhé ,nhưng có điều con cực kỳ nhỏng nhẽo, ở nhà lúc nào con cũng bám lấy mẹ mà không rời nữa bước.
Mình vào Đông Hà được hai tháng rồi con nhỉ, con đã quen dần với môi trường mới rồi. Bây giờ con đã chạy khắp xóm mà không còn lạ lẫm như hồi mới vào nữa. Mọi người ai cũng yêu quý con vì con rất hay cười, lại rất tinh nghịch nữa. Nhưng con lại không cho ai bế cả, ai cũng bảo con bướng bỉnh ghê, ba bảo chắc con học mẹ rồi.
Viết cho Tiger & mẹ Vịt Lùn !
Mới ngày nào.
Tiger bất tiếng khóc trào đời.
Bước vào đời ba mẹ như một thiên thần.
Hôm nay con tròn 4 tháng tuổi. Mẹ vẫn nhớ ngày con ra đời là một ngày nắng ấm dù lúc đó vẫn còn là mùa đông. Vậy là bao ngày mang thai và mong con trào đời được mạnh khỏe, ước muốn ấy của mẹ đã thành hiện thực. Nhìn con bé xíu e ấp trong lòng, mẹ thấy bao yêu thương ngập tràn, mọi cảm xúc trong mẹ vẫn vẹn nguyên như lần đầu sinh anh trai con vậy.
Hôm nay là con đc tròn nửa tháng tuổi rồi. Nhanh nhỉ? Chẳng mấy rồi lại đầy tháng mà thôi. 15 ngày đầu tiên có con bên cạnh là 15 ngày với mỗi ngày 1 cảm xúc với mẹ.
Những phút đầu tiên chờ con chào đời là những phút mẹ hồi hộp, lo lắng và sợ nữa. Bác sĩ cứ chạy ra chạy vào đẩy mẹ đi từ chỗ nọ sang chỗ kia rồi cuối cùng là phòng mổ.
Khi biết tin mình sắp làm cha, bố thật là vui và hạnh phúc. Chờ đợi suốt 3 năm trời, giờ bố mới thật sự thấy thỏa mái và vui vẻ, cho nên bố quyết định chăm sóc con ngay từ trong bụng mẹ. Bố luôn tranh thủ thời gian rảnh về thăm mẹ và con dẫu biết công việc lúc nào cũng bận rộn và vất vả.
11h 15p ngày 26/10/2012 mãi là 1 ngày thật đáng nhớ bởi tất cả những chi tiết, sự kiện và con số của 1 ngày đầy ý nghĩa đó khắc sâu vào tâm trí tôi để lại niềm hạnh phúc trọn vẹn của một người mới bắt đầu làm mẹ
"Bao ngày mẹ ngóng, bao ngày mẹ trông.
Bao ngày mẹ mong con chào đời.
Ấp trong đáy lòng có trong tiếng cười
Của một hài nhi đang lớn dần........."'
Ngày hôm đó thật đặc biệt là một ngày nắng dịu ở Sài Gòn, là ngày đầu tiên mẹ đưa con đi dạo trong công viên từ khi xuống Sài Gòn. Và quan trọng hơn cả, đó là ngày đầu tiên trong cuộc đời con học cách yêu thương.
Ngày đó con mới ba tháng tuổi, con bé bỏng và non nớt như một chú chim non còn thơm lựng mùi sữa mẹ.
Bây giờ mẹ rất nhớ con, mẹ ước gì mẹ đang bên con mẹ sẽ ôm chặt lấy con, hôn lên má con nhiều thật nhiều…
Mỗi cuối tuần con đều gọi điện cho mẹ câu đầu tiên con luôn luôn hỏi mẹ “Chừng nào mẹ về?” là mẹ biết con mong mẹ lắm. Mẹ cũng mong được về bên con nữa nhưng một phần mẹ còn công việc, một phần mẹ cũng hết tiền để về thăm con nữa.
Con trai yêu dấu của mẹ!
Tối qua, mẹ cùng bố Thắng và chị Bống cung đi siêu âm để nhìn thấy con yêu phát triển như thế nào. Mẹ rất vui vì con tăng cân đều mặc dù mẹ tăng cân chậm,mẹ vui lắm vì dinh dưỡng mẹ hấp thụ được đưa vào con.
Con yêu biết không? Mẹ định viết những dòng cảm xúc của mình cho con lâu rồi nhưng do bận bịu nhiều việc nên mẹ cứ hay quên.
Hôm nay mẹ muốn dành thời gian viết nhật ký cho Bin. Dù xung quanh công việc đang bộn bề nhưng mẹ vẫn cố tĩnh tâm để hồi tưởng lại những kỷ niệm liên quan đến Bin yêu của mẹ. Năm nào cũng vậy, đến tháng 4 – tháng sinh nhật con, mẹ đều muốn dành cho con điều đặc biệt trên trang báo “Mẹ&Bé”, năm nay cũng không ngoại lệ, nếu không mẹ sẽ hối hận lắm.
Con gái yêu của mẹ!
Con thơ ngây và đáng yêu biết nhường nào, mỗi lúc mẹ nhìn thấy con cười, con nói bao nhiêu mệt nhọc trong mẹ tan biến hết. Ngay cả những trăn trở, ưu tư, phiền não cũng không còn tồn tại.
Bố và mẹ đến với nhau vì tình yêu nhưng lại không được sự ủng hộ của gia đình nhà chồng, vượt qua bao nhiêu khó khăn bố mẹ mới đến được với nhau nhưng rồi những lo toan trong cuộc sống, cộng với sự can thiệp của gia đình nhà chồng mẹ tưởng chừng như không thể tìm thấy hạnh phúc trong cuộc hôn nhân giữa bố và mẹ.
Thời gian đầu bố mẹ phải xa nhau, khi đó mẹ dạy ở một trường cách xa nhà bố 70 cây số. Cứ cuối tuần mẹ lại đi chiếc xe máy quen thuộc để về với bố con, mẹ còn đi học một lớp liên thông vào những ngày nghỉ nên thời gian với mẹ thật quý giá. Mẹ không dám có bầu vì sợ em be của mẹ không khỏe mạnh khi mẹ không có nhiều thời gian chăm sóc cho bản thân.
© 2015 Tạp Chí Mẹ và Bé. All rights reserved.